Một toà biệt trang nằm ở vùng ngoại ô, phiá trước con đường cũng không cóngười qua lại nhiều. Người ra mở cửa là Toàn Chí, nhìn thấy nàng thìgiật cả mình. Thiên Kim cười u oán.
- Toàn Chí, huynh đi mau quá. Sao không chờ dắt ta theocùng. – Khuôn mặt nàng hốc hác do cực khổ trên đường, lại còn chịu đóinên nhìn như lệ quỷ.
- Thiếu ... thiếu phu nhân. Sao lại ra nông nỗi này?ToànChí quả thật bị nàng doạ sợ. Mới cách mấy ngày còn thấy nàng trắng dadài tóc, được đối đãi như hoàng đế ở tướng quân phủ. Sao trong thời gian ngắn lại sa sút đến độ này? Trên tay lại còn bị nẹp nữa, là chuyện gìkinh thiên động địa đã xảy ra.
- Huynh đừng tưởng nói được một nửa thì ta là con ngốc không nghĩ ra. Mau dẫn đường đến chỗ Hướng Duy. Nàng quả thật giống con quỷ đến đòi mạng. Toàn Chí quên mất còn có Võ phunhân ở đây, nhanh chóng chạy trước mở đường cho Thiên Kim thiếu phu nhân giá đáo.
Một người rồi lại một người thấy nàng đều giật mình. Ba huynh đệ Hữu,Cánh, Thành; cả Nguyễn phu nhân đều bị bộ dạng oan hồn vất vưởng củanàng làm cho hoảng sợ. Rốt cuộc phía sau lưng Thiên Kim đã kéo thành một đoàn, đi theo ủng hộ cuộc trùng phùng của hai phu thê. Mọi người dừngngoài cửa, không ai dám bước vào phòng của Tùng Hiền.
- Muội có chuyện gì cũng phải bình tĩnh. Dù Hướng Duy cư xửkhông tốt cũng đừng nên giận. Kỳ thật nó không còn giống khi xưa, thờigian qua đều không có hiền lành với ai.
- Dạ, tiểu Kim hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-sao-tranh-khoi/1611832/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.