*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi
Beta: Mít
*****
Anh Hạo Hanh tiện thể gọi hai phần ăn khuya.
Hai người bọn họ ngồi trong hành lang lát đá hoa bóng loáng của bệnh viện, dưới ánh trăng mờ, cùng nhau ăn gà rán.
“Không đuổi được sao?”
“Ừ.”
Tư Đồ Sênh vươn ngón tay thon dài xuống kẹp thêm một miếng gà rán, “Anh hẳn là nên luyện lái xe nhiều hơn đi.”
Anh Hạo Hanh nói, “Cái loại sự tình như là nổ lốp thế này, có luyện thành thần xe cũng vô dụng.”
“… Nổ lốp?!” Tư Đồ Sênh dùng thoáng dùng sức cắn chân gà thành hai khúc.
Anh Hạo Hanh tiếp lời, “Không cần phải áy náy, tôi tha thứ cho cậu”
Tư Đồ Sênh, “Còn nhớ chiếc xe mà anh đã giúp tôi cho nó đi tắm sông một cách đầy oan ức không?”
Anh Hạo Hanh đáp, “Tôi bồi thường.”
Mắt Tư Đồ Sênh thoáng chốc sáng bừng, chính là ngay sau đó Anh Hạo Hanh chậm chạp bổ sung thêm một câu, “Lần này không đền tiền, mà lấy thân báo đáp.”
“Anh hẳn là đã đánh giá chính xác giá trị con người mình rồi chứ?”
“Tôi đứng tên mấy cái biệt thự và hai khu nhà trọ.”
“Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-ii/2279041/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.