*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Mimi 
Beta: Mít 
***** 
Anh Hạo Hanh hỏi vặn lại, “Cậu đoán xem một gian phòng bình thường và một gian phòng có ổ chó thuê cái nào dễ hơn?” 
Tư Đồ Sênh bổ nhào tới chiến giường lớn, “Ai xí trước là của người ấy.” 
Anh Hạo Hanh ngồi ở cuối giường vươn tay ôm lấy Tư Đồ Sênh, trước khi cậu ta kịp giãy dụa, đã một phen ném người sang giường nhỏ, “Trụ lại sau cùng là người chiến thắng.” 
Tư Đồ Sênh mệt mỏi cực độ, cũng lười phản bác, liền kéo chăn qua, tùy ý đắp lên, sau đó ôm gối đầu lăn ra ngủ bù. 
Anh Hạo Hanh vốn định tắm rửa một chút, lại thấy người nọ ngủ rất say sưa, như bị mê hoặc mà cởi áo khoác nằm vật xuống giường, không bao lâu cũng mơ mơ hồ hồ ngủ mất. Chính là từ nhỏ anh đã có thói quen phải ngủ ở giường mình, khí tức xa lạ khiến anh không cách nào ngon giấc, cứ một tiếng lại tỉnh dậy một lần, mỗi lần đều muốn nhìn sang Tư Đồ Sênh đang nằm bên cạnh. Lăn qua lộn lại như thế đến khi mặt trời lấp ló anh mới chính thức đi vào giấc ngủ. 
Lúc Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-ii/2279040/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.