🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cách làm này của Chu Tử Mạn cực kỳ sỉ nhục người khác.



Chu Chấn Quốc ở bên cạnh vẫn luôn nhìn vào cây nhân sâm, ông ta không thèm để ý đến sự việc bên này như thể ngầm đồng ý với cách làm của cô ta.



Chu Diễm Hân sửng sốt đứng đó, vừa thẹn vừa giận, đây là món quà mà cô và Hạ Cường rất cẩn thận chọn cho Chu Chấn Quốc.



Cuối cùng lại bị xem thành rác rưởi.



“Ăn cơm đi”.



Mọi người đã đến đông đủ, Chu Chấn Quốc cho mọi người động đũa.



Người nhà họ Chu đều ngồi vào bàn, lúc đầu Chu Diễm Hân và Hạ Cường ngồi cùng bàn với Chu Chấn Quốc.



Cô là người ở dòng chính của nhà họ Chu, vốn dĩ nên ngồi bàn này.



Thế nhưng vừa ngồi vào bàn không lâu, Chu Tử Mạn cố ý khoa trương bịt mũi nói: “Sao trên bàn này lại có mùi thối nhỉ?”



“Giống như mùi thoang thoảng từ bãi rác”.



Thoáng chốc mọi người đều nhìn sang Hạ Cường.



Nói bóng nói gió chẳng phải cố ý muốn nói Hạ Cường là một kẻ ăn xin sao? Không ai muốn ngồi ăn chung với kẻ ăn xin cả.



“Diễm Hân, cháu dẫn Hạ Cường sang bên kia ăn đi”.



Chu Chấn Quốc chỉ vào một cái bàn nhỏ bên kia nói, đó là nơi ăn cơm dành cho người giúp việc trong nhà.



Chu Diễm Hân cảm thấy ấm ức nhưng cũng không nói gì được, dẫn Hạ Cường sang bàn nhỏ bên đó.



Dù sao mấy năm nay cô cũng bị ghét bỏ quen rồi.



Nhưng bây giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997696/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.