Chu Diễm Hân hơi tức giận vì Hạ Cường không chịu từ bỏ. 
“Hạ Cường, đừng nói nhảm nữa”. 
“Tôi không thể nào đạt được tư cách đó”. 
Hạ Cường lắc đầu nói: "Nếu không thử thì sao biết được?" 
Hạ Cường thực sự rất muốn nói rằng anh chính là ông chủ đằng sau đã mua Thành Trung Thành. 
Chu Diễm Hân em chính là vợ của anh, em chỉ cần mở lời, đừng nói đến tư cách để gia nhập vào Thành Trung Thành. 
Kể cả có đưa cho em toàn bộ Thành Trung Thành cũng chẳng có vấn đề gì. 
Nhưng cuối cùng Hạ Cường cũng không nói ra. 
Bởi vì nếu nói ra, chắc chắn sẽ lại bị chế giễu thêm một lần nữa. 
Cuộc trò chuyện giữa hai người cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của những người xung quanh. 
Chu Tử Mạn nhoẻn miệng cười, dù biết nhưng vẫn cố tình hỏi: "Hai người đang nói gì vậy, chẳng lẽ hai người cũng muốn thử một lần, xem có thể đạt được tư cách đó hay không à?" 
Vừa dứt lời, mọi người xung quanh lại phá lên cười. 
“Ha ha ha, có biết mấy chữ không biết tự lượng sức mình viết như thế nào không vậy?” 
“Đây không phải là không biết tự lượng sức mình, mà là mơ ước hão huyền”. 
“Cũng không thử nhìn lại mình xem là loại người gì, còn muốn làm quen với đại gia, thăng chức tăng lương, đúng là một giấc mơ hão huyền”. 
Chu Diễm Hân lập tức đỏ mặt vì xấu hổ. 
Hạ Cường hỏi thẳng: “Ông nội, có phải nếu Chu Diễm Hân đạt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997694/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.