Tôn Trọng Hoa cảm thấy không thể hiểu nổi. 
Đây không phải là lần đầu tiên Chu Tử Mạn nhắc đến Bách Thảo Đường nhà họ Trương trước mặt ông ta, đó rốt cuộc là cái quái gì vậy? 
Trương Thiên Hạo ho khan, ngẩng đầu ưỡn ngực, tỏ ra hết sức khí thế. 
“Xin chào chủ tịch Tôn, tôi chính là Trương Thiên Hạo, Trương Sâm Lâm là bố của tôi”. 
“Chắc bố tôi đã gọi điện cho chủ tịch Tôn rồi, tôi rất vui vì ông có thể nể mặt bố tôi, nếu đã như vậy, ông hãy lấy hợp đồng ra để ký đi”. 
“Lát nữa tôi trở về, chắc chắn sẽ nói vài lời tốt đẹp về ông trước mặt bố tôi”. 
Tôn Trọng Hoa suýt bị chọc tức đến mức bật cười, nói: “Trương Lâm Sâm là ai?” 
“Bố của tôi”. 
“Cậu lại là ai?” 
“Anh ấy là Trương Thiên Hạo”, Chu Tử Mạn vội vàng nói: “Chủ tịch Tôn, không phải vì ông nể mặt Bách Thảo Đường nhà Thiên Hạo nên mới buông bỏ hiềm khích lúc trước với nhà họ Chu sao?” 
"Cút…” 
Tôn Trọng Hoa đột nhiên hét lớn khiến Trương Thiên Hạo và Chu Tử Mạn giật mình bối rối. 
“Bố của cậu là cái thá gì?” 
“Bách Thảo Đường nhà họ Trương lại là cái thá gì?” 
“Dựa vào đâu mà ông đây phải nể mặt ông ta chứ?” 
"Tôi chỉ ký hợp đồng này với cô Chu Diễm Hân, cút ra khỏi đây cho tôi!" 
Chu Tử Mạn còn muốn giải thích gì đó, nhưng lúc này, hai nhân viên bảo vệ đã xông vào và cưỡng ép, đuổi bọn họ ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997655/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.