Sắc mặt Chu Tử Mạn biến đổi, mắng chửi: "Cút sang bên kia, tên ăn mày hôi hám, ở đây có chỗ cho anh nói chuyện sao?" 
"Tôi bảo cô lấy chút thành ý ra đây”. 
Sắc mặt Hạ Cường cũng trở nên u ám, chỉ một ánh mắt đã khiến Chu Tử Mạn không dám tiếp tục kiêu ngạo. 
"Anh...” 
"Anh cái gì mà anh?" 
Hạ Cường nói: "Hợp đồng này có ý nghĩa rất lớn đối với nhà Chu các người nhỉ”. 
"Không có Diễm Hân ra mặt, các người thật sự không thể giải quyết được”. 
"Nếu cô muốn làm chuyện này rối tung lên, e rằng cô sẽ bị ông nội đuổi khỏi công ty”. 
Chu Tử Mạn giật nảy mình, ngay lập tức bị Hạ Cường nắm được thóp. 
Cô ta hít một hơi thật sâu, bất đắc dĩ hạ thấp giọng nói: "Diễm Hân, ông nội bảo tôi gọi chị quay về”. 
"Trước đây là chúng tôi đã sai, quá kích động, kỳ thật chuyện kia cũng không trách chị được”. 
"Bây giờ mọi người đã bình tĩnh lại nên chị có thể trở về công ty”. 
Chu Diễm Hân sửng sốt, cô chưa bao giờ nghĩ rằng Chu Tử Mạn sẽ nhượng bộ cô. 
Nói xong, Chu Tử Mạn rất không vui nhìn Hạ Cường, nói: "Bây giờ các người hài lòng rồi chứ?" 
"Cầu xin người khác chẳng phải là nên nói từ cầu xin sao?" 
"Hạ Cường, anh đừng có mà quá đáng”. 
"Cô có thể không nói, cửa vẫn mở đó, tôi không ngăn cản cô”. 
"Anh giỏi lắm”. 
Chu Tử Mạn tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn phải cúi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997653/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.