Chu Diễm Hân cảm thấy uất ức vô cùng. 
"Trước khi bàn bạc sao cháu không để Chu Mạn Tử ở phòng nghiệp vụ đi làm? Giờ lại lấy phòng nghiệp vụ ra nói thì chẳng lại bảo thiên vị?" 
Chu Tử Mạn tỏ ra đắc ý. Cô ta nhìn Chu Diễm Hân và nói: “Nghe thấy chưa, ông đã giao hạng mục này cho tôi rồi”. 
Chu Diễm Hân không biết nói gì. Đúng lúc này Hạ Cường bật cười: “Đúng là nực cười”. 
“Kẻ ăn mày, anh cười cái gì. Ở đây anh có đủ tư cách để nói chuyện đấy à?”, Chu Tử Mạn trừng mắt, nhìn anh bằng vẻ chế nhạo và khinh thường. 
Hạ Cường cười lạnh lùng nói: “Tôi cười cô vô tri. Hợp đồng này là tôi và Diễm Hân cùng ký kết với Tôn Thị. Phiền cô xem cho rõ ba điều khoản ở trên đó. Trong đó có một điều khoản đã viết rõ, khi Diễm Hân chưa phạm bất cứ lỗi lớn nào thì hạng mục này vẫn do cô ấy phụ trách. Một khi đổi người phụ trách thì hợp đồng sẽ tự động hết hiệu lực”. 
“Cái gì?”, Chu Tử Mạn tái mặt, vội vàng lật hợp động. Quả nhiên điều khoản cuối cùng có nói rõ giống như những gì Hạ Cường vừa lên tiếng. Nói cách khác, tập đoàn Tôn Thị đã xác định hạng mục này là do Chu Diễm Hân phụ trách. 
“Chu Diễm Hân, loại tiện nhân như chị mà dám bày mưu tính kế với chúng tôi à?” 
Chu Diễm Hân cũng cảm thấy nghi ngờ. Thực tế thì đến cả cô cũng không biết hợp động có điều khoản đó, sao Hạ Cường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997648/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.