Trần Văn Hào ngượng ngùng, mặt đỏ linh căng vì tức giận. 
Tăng Hồng Anh đập tay xuống bàn, tức giận chửi rủa: “Hạ Cường, cậu ăn nói linh tinh gì vậy, Tiểu Trần nhà người ta mới có 25”. 
“25 sao?”, Hạ Cường và Chu Diễm Hân bật cười ha hả. 
Trần Văn Hào cuống cả lên, lập tức lấy chứng minh nhân dân ra: “Nhìn xem, năm nay tôi mới có 25, chứng minh nhân dân không thể là giả được. Chỉ có điều tôi lớn nhanh”. 
“Ha ha…”, Hạ CƯờng cười ra nước mắt: “Người anh em, anh không phải là lớn nhanh mà là già nhanh thì có”. 
“Loại ăn mày như cậu câm miệng cho tôi", Tăng Hồng Anh bốc hỏa. 
Hạ Cường im lặng, không định quấy rối nữa…Dù sao thì không ai có thể cướp Chu Diễm Hân từ anh hết. 
Tăng Hồng Anh nhìn Chu Diễm Hơn: “Con còn đứng đó làm gì, mau ngồi xuống bồi đắp tình cảm với tiểu Trần đi chứ”. 
Chu Diễm Hân lạnh lùng nhìn Trần Văn Hào: “Xin lỗi anh Trần, tôi đã kết hôn rồi”. 
“Diễm Hân, anh không bận tâm điều đó. Chỉ cần em đồng ý ly hôn với cậu ta thì ngay ngày hôm sau anh sẽ lấy em. Hơn nữa nghe nói em còn có một cô con gái. Không sao, chỉ cần chúng ta kết hôn thì anh cũng sẽ coi Tiểu Thi như con ruột của mình”. 
Chu Diễm Hân chau mày: “Anh Trần, lẽ nào anh không hiểu ý của tôi? Chúng ta là không thể”. 
Lúc này, sắc mặt của Trần Văn Hào trở nên vô cùng khó coi. Anh ta không phải hiền lành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997646/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.