“Anh quan tâm cái gì, quan tâm tôi à?”
Thương Lam sẵng giọng: “Tuy anh chưa lên giường với tôi, nhưng dù sao tôi cũng là vợ anh, vốn tôi ở nhà họ Tần đã chẳng ai coi ra gì, vậy mà anh lúc nào cũng kiếm chuyện gây rắc rối cho tôi, tôi thật chẳng biết anh có điểm nào tốt nữa”.
“Mau đi đi bà xã, chúc em thành công nha”.
Lôi Tuấn bước xuống xe, ngoan ngoãn mở cửa xe cho Thương Lam.
“Chờ tôi ở đây”.
Thương Lam quắc mắt giận dữ rít lên với anh.
Nửa tiếng sau.
Lôi Tuấn vẫn ngồi trong xe hút thuốc, nhàn nhã ngâm nga một khúc nhạc.
Lơ đãng đảo mắt qua, anh phát hiện Thương Lam tóc tai bù xù chạy ra khỏi tòa nhà, nhìn điệu bộ chật vật của cô, có vẻ như vừa phải chịu uất ức rất lớn, lúc này cô đang sửa sang lại quần áo của mình.
“Sao thế bà xã?”
Lôi Tuấn nhanh chóng nhảy khỏi xe bước tới đón.
“Khốn nạn, vô liêm sỉ”.
Thương Lam rơm rớm nước mắt bước lên xe, run giọng mắng chửi.
“Rốt cuộc là làm sao?”, Lôi Tuấn cũng lên xe, ân cần hỏi.
“Tôi đi tìm quản lý Vương Đại Cường của bộ phận đấu thầu bàn chuyện hợp tác, tên khốn nạn đó bảo tôi ngủ với hắn một đêm rồi muốn nói gì thì nói, tôi từ chối, thế là hắn thượng cẳng chân hạ cẳng tay với tôi, hu hu hu…”
Thương Lam chịu uất ức quá lớn, rốt cuộc cũng òa khóc nức nở.
Lôi Tuấn trong nháy mắt cảm thấy luống cuống, bởi vì xưa nay anh làm gì biết dỗ phụ nữ đâu?
“Bà bà bà xã…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien-ha-tro-lai/1045598/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.