🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lý Trường Phong nhìn Từ Đức Tài lại ngó Trần Lạc, không biết nên nói cái gì. Có thể thấy được Lý Trường Phong từng gặp người tên Trần Lạc khác trong Thiên Khải chi đô, gã xem Trần Lạc là hàng giả.

Trần Lạc vô cùng bất đắc dĩ rồi lại không thể giải thích, chẳng lẽ nói với Lý Trường Phong hắn mới là hàng thật? Trần Lạc không nói nên lời, cũng không cảm thấy cần giải thích làm chi.

Chợt một đoàn hơn mười người đi tới, dẫn đầu là một công tử ca mặc quần áo hoa lệ kêu Lý Trường Phong.

Công tử ca thấy Trần Lạc, Từ Đức Tài thì sửng sốt, lộ biểu tình khinh thường nói:

- Thật là rừng lớn chim gì cũng có. Tin đồn về Trần Lạc nghe là biết xạo nhưng vẫn có nhiều kẻ vô tri giả mạo hắn.

Từ Đức Tài nheo mắt mỉm cười chào:

- Ô, đây là thất công tử Ninh Văn Phong đại danh đỉnh đỉnh của Trường Lạc phường, kính ngưỡng đã lâu.

Phiên phiên công tử kinh ngạc hỏi:

- A? Ngươi biết ta?

- Đương nhiên biết, Trường Lạc phường Ninh gia nhất môn tam kiệt thất kiêu tử, nguyên vô tận hải ai không biết? Tên của Ninh lão gia tử như sấm bên tai, danh tiếng của thất công tử Ninh Văn Phong mấy năm gần đây danh dương vô tận hải.

Từ Đức Tài nói hơi khoa trương nhưng Ninh gia Trường Lạc phường đúng là khá nổi tiếng.

Mỗi đảo trong vô tận hải toàn bị gia tộc hậu duệ thần ma, gia tộc vương tọa truyền thừa đã lâu bá chiếm, nhưng trong đó không thiếu Hành Giả dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, gầy dựng sự nghiệp gia tộc chiếm đất làm vua. Trường Lạc phường Ninh gia nằm trong số đó, còn là điển hình.

Ninh lão gia tử là nhân vật nổi tiếng như cồn trong vô tận hải, tuy xuất thân thấp kém, là Hành Giả phá vỡ hư không từ thế giới không gian, trải qua cố gắng trăm vạn năm cùng đám huynh đệ tạo ra một ngọn cờ trong vô tận hải, xây dựng Trường Lạc phường trong đảo Trường Lạc.

Ninh lão gia tử chiêu binh mãi mã cũng cho nhiều Hành Giả nghèo khổ Lý Trường Phong có quê nhà để ở. Ninh lão gia tử có uy vọng rất cao trong lòng các Hành Giả, nên số Hành Giả tham gia Trường Lạc phường rất đông. Đến ngày nay Hành Giả Trường Lạc phường nhiều cỡ trăm vạn người, có lẽ không phải thế lực lớn nhất vô tận hải nhưng là sự tồn tại không ai dám bỏ qua.

Ninh lão gia tử nổi tiếng như cồn, có câu hổ phụ không khuyên tử, các tử tôn cũng không thua kém gì. Ba nhi tử là cao thủ leo lên danh nhân bảng, bảy tôn nhi mấy năm gần đây dẫn dắt Trường Lạc phường phiêu bạt khắp nơi thành lập uy danh không nhỏ. Nên Ninh gia có tiếng thơm là nhất môn tam kiệt thất kiêu tử.

Ninh Văn Phong nhỏ nhất trong thất kiêu tử, nghe nói thiên phú cực cao, tu hành mới mấy chục năm đã là chân nhân tu ra bản thủy chi nguyên, rất ghê gớm.

Người có bản lĩnh luôn kiêu ngạo, thất công tử Ninh Văn Phong cũng không ngoại lệ. Gần đây tin đồn về Trần Lạc truyền rộng rãi, Ninh Văn Phong có nghe thấy. Gì mà ba lần nghịch thiên mà đi, đánh thiên tử lão thiên gia khâm điểm, đánh dịa tử Đại địa lão gia tử khâm điểm, mập mờ với người thống trị thần ma. Ninh Văn Phong cho rằng tất cả chỉ là tin đồn nhảm, nhưng có người tin vào nó, còn có người giả mạo Trần Lạc chẳng biết người từ đâu ra làm Ninh Văn Phong khinh thường.

- Lý Trường Phong, hai người này là bằng hữu của ngươi?

Lý Trường Phong gật đầu, giới thiệu:

- Trần công tử, đây là thất công tử Ninh Văn Phong của Trường Lạc phường chúng ta.

Lý Trường Phong giới thiệu với Ninh Văn Phong:

- Thất công tử, vị này chính là người ở Quảng Lăng thành mà ta đã nhắc, là Trần... Trần công tử.

Trần Lạc gật đầu với Ninh Văn Phong xem như chào hỏi.

Ninh Văn Phong không thèm nhìn thẳng Trần Lạc, nhếch môi khinh thường:

- Trần công tử? Ha ha ha, trong vô tận hải không phải ai cũng có thể tự xưng là công tử.

Ninh Văn Phong nói với Lý Trường Phong:

- Trường Phong, sau này quen bằng hữu chú ý chút. Đi, lục ca của ta còn đang chờ trong Nhất Phẩm trang.

Ninh Văn Phong xoay người đi luôn.

Vẻ mặt Lý Trường Phong lúng túng, chờ Ninh Văn Phong đi xa thì vội xin lỗi Trần Lạc.

Trần Lạc xua tay ra hiệu hắn không để bụng.

Có thể gặp lại Trần Lạc trong Thiên Khải chi đô làm Lý Trường Phong rất vui vẻ:

- Trần công tử, ta...

Lý Trường Phong muốn mời Trần Lạc cùng đi uống mấy ly nhưng gã phải nghe lệnh Ninh Văn Phong, thân bất do kỷ.

Trần Lạc hiểu khó xử của Lý Trường Phong, cười nói:

- Ngươi bận thì cứ đi trước, lần sau có cơ hội cùng nhau uống mấy ly.

Lý Trường Phong vừa cảm kích vừa cảm động gật đầu, rời đi.

Ninh Văn Phong tức giận nói:

- Trường Phong, ngươi và kẻ lừa đảo giả mạo người khác để nổi bật đó có gì hay mà nói chuyện? Chậm trễ thời gian dài như vậy, ngươi không biết thời gian của ta rất quý giá sao?

- Trần công tử không chỉ là ân nhân cứu mạng tiểu muội cũng có ơn lớn với ta.

Sâu trong lòng Lý Trường Phong nhớ kỹ đại ân đại đức của Trần Lạc, như gã nói, hắn không chỉ cứu mạng tiểu muội cũng đưa tnặg một đống sinh mệnh chi thạch cho gã trước khi tiễn gã rời khỏi Quảng Lăng thành. Lý Trường Phong luôn nhớ kỹ đại ân đại đức của Trần Lạc.

Lý Trường Phong nói:

- Hơn nữa Trần công tử không phải lừa đảo.

- Ha ha ha, giả mạo Trần Lạc không biết là ai, nếu không lừa đảo thì là gì?

Trần Lạc chưa từng tự xưng mình là Trần Lạc trước mặt Lý Trường Phong nhưng chuyện ở đảo Vận Mệnh sớm truyền ra, nói Trần Tiểu Nhị đánh Như Ý tiểu vương gia trong Quảng Lăng thành là một trong năm Trần Lạc.

Lý Trường Phong không muốn tin điều đó là sự thật, gã nói:

- Có lẽ chỉ là trùng hợp đi, ta cảm thấy Trần công tử không giống loại người giả mạo kẻ khác. Ta ở Quảng Lăng thành chính mắt thấy Trần công tử lấy ra một khối tinh hoa sinh mệnh. Lúc Trần công tử đánh Như Ý tiểu vương gia thì ta cũng có mặt, nhìn Trần công tử là biết thuộc loại người có lai lịch lớn, không cần giả mạo Trần Lạc.

- Ha ha ha, tùy tay lấy ra một khối tinh hoa sinh mệnh hay đánh Như Ý tiểu vương gia thì sao? Vẫn là đồ giả mạo người khác. Loại người này dù có tài nguyên dồi dào, lực lượng mạnh mấy thì Ninh Văn Phong ta khinh thường quen hắn.

***

- Ha, Trường Lạc phường này thanh cao thật, khinh thường chúng ta.

Từ Đức Tài liếm gia vị đồ ăn dính trên ngón tay, nói:

- Nhưng bằng hữu của Trần huynh thì có vẻ là người thành thật.

Trần Lạc liếc Từ Đức Tài, lắc đầu nói:

- Ngươi thật giả dối, mới rồi ở trước mặt người ta sao không bảo là đồ bỏ thất công tử đi?

- Gia là người thành thật, không thích dây vào rắc rối. Nếu gia mà ra tay thì mười Ninh Văn Phong cũng không phải đối thủ của tiểu đệ!

- Ta tin.

Trần Lạc không điều tra kỹ Từ Đức Tài nhưng hơi thở như ẩn như hiện trên người gã tỏ rõ tên mập không phải người bình thường. Ninh Văn Phong kia tu vi thực lực chẳng ra gì lại hĩnh mũi nhìn đời.

Từ Đức Tài ngoác mồm cười:

- Hãy tin đi, hì hì.

Từ Đức Tài tiếp tục bảo:

- Nhưng nói đi phải nói lại, Trường Lạc phường càng lúc càng tụt dốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.