🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mặc dù bọn họ đều dung nhập vào căn nguyên thế giới, có thể chấp chưởng nó nhưng đối phương tồn tại bí ẩn kỳ dị như Trần Lạc vẫn khiến bọn họ thấp thỏm lo âu.

Nếu chỉ có mình Trần Lạc bí ẩn kỳ dị chưa đến mức làm người Vân Đoan lo lắng. Còn có người bí ẩn chủ đạo Nhân Thư tái tạo của Trung Ương học phủ khiến đám người hoang mang.

Tam hoàng tử ngồi trên ghế, nhắm mắt như đang suy tư điều gì, mặt mày treo ưu sầu. Đúng là Vân Khởi đang rầu, nhưng không phải vì Trần Lạc bí ẩn kỳ lạ, không phải vì người bí ẩn chủ đạo Nhân Thư tái tạo Trung Ương học phủ kia, khiến Vân Khởi rầu rĩ là vì Vân Đoan thái tử. Vân Khởi đã biết mục đích thái tử đến Trung Ương học phủ.

Khoảng một canh giờ sau, Vân Đoan thái tử xuất hiện trong đại điện. Vân Đoan thái tử mặc bộ áo hoa quý, khi xuất hiện thì như quân lâm thiên hạ, cảm giác như chúa tể thương sinh. Một tay Vân Đoan thái tử đặt trước người, một tay đặt sau lưng.

Thấy

thái tử trở về, đại hoàng tử hỏi ngay:

- Thái tử, nghe nói người đi Trung Ương học phủ?

Vân Đoan thái tử ngồi trên ngai vàng rực rỡ, mắt lướt qua khuôn mặt mỗi người, dừng lại trên người đại hoàng tử, gật đầu nói:

- Đúng là ta có đi Trung Ương học phủ một chuyến.

Đám người đại hoàng tử, Đại Thế Tử đều là bá chủ một thế hệ của Vân Đoan, biếtm ục đích thái tử điện hạ di Trung Ương học phủ.

Đại Thế Tử hỏi dồn:

- Trung Ương học phủ muốn lôi kéo chúng ta sao?

Vân Đoan thái tử không giấu diếm, gã gật đầu. Được thái tử điện hạ trả lời chắc chắn, mấy người im lặng, cùng đưa mắt nhìn tam hoàng tử. Vân Khởi nhắm mắt im lặng.

Một lát sau Vân Đoan thái tử mở miệng hỏi:

- 067e có biết thân phận của người bí ẩn chủ đạo Nhân Thư tái tạo Trung Ương học phủ là gì không?

Đám người Đại Thế Tử, đại hoàng tử suy đoán vấn đề này đã lâu nhưng không ai biết. Bọn họ lắc đầu, chờ Vân Đoan thái tử nói.

- Là tộc nhân Bàn Cổ.

Nghe bốn chữ tộc nhân Bàn Cổ, đám người Đại Thế Tử, đại hoàng tử hết sức ngạc nhiên. Bọn họ là hoàng tộc Vân Đoan, biết nhiều bí mật thiên địa hơn những người khác, bọn họ biết một số bí mật không được ghi lại trong Các Thế Kỷ, bao gồm tộc nhân Bàn Cổ sinh ra cùng với thiên địa sơ khai.

Nhưng biết thì biết, chấp nhận được hay không lại là chuyện khác. Tộc nhân Bàn Cổ là thần cổ xưa nhất, là bá chủ thống trị thời đại hỗn độn, có lịch sử ức vạn năm. Bây giờ nghe nói chủ đạo Nhân Thư tái tạo Trung Ương học phủ là tộc nhân Bàn Cổ hỏi sao đám người Vân Đoan không giật mình?

- Thái tử điện hạ, làm sao... thái tử biết được?

- Chuyến này ta đi Trung Ương học phủ đã gặp người bí ẩn kia, cảm giác rõ ràng người đó phát ra hơi thở hỗn độn chí cao vô thượng, nguyên thủy nhất. Ta nghĩ trong phương thiên địa này trừ tộc nhân Bàn Cổ sinh ra cùng với thiên địa sơ khai ra những người khác, dù là các thần cũng không thể có hỗn độn chi tức nguyên thủy đến thế.

- Không thể nào! Khi thời đại hỗn độn chấm dứt, tất cả tộc nhân Bàn Cổ đều hóa thành pháp tắc chi nguyên trong vũ trụ. Trời, đất, Nữ Oa đều như vậy, trong vũ trụ không thể nào còn có người tộc nhân Bàn Cổ. Dù có thì chỉ như vận mệnh xuất hiện bằng hóa thân, là hóa thân thì bọn họ không thể nhúng tay vào chuyện gì trong vũ trụ, càng không thể chủ đạo Nhân Thư tái tạo.

- Ban đầu ta cũng thắc mắc như vậy, nhưng đúng là ta cảm nhận được hỗn độn chi tức nguyên thủy từ người bí ẩn đó.

Vân Đoan thái tử nhìn hướng Vân Khởi:

- Nếu ta đoán đúng, chắc Vân Khởi sớm biết người bí ẩn là tộc nhân Bàn Cổ.

Đám người đại hoàng tử hồi hộp nhìn Vân Khởi chằm chằm. Trong Vân Đoan tuy lời nói của thái tử điện hạ nặng ký nhất, nhưng so sánh thì bọn họ tin tưởng Vân Khởi hơn. Vì bọn họ biết người cho bọn họ có linh hồn là Vân Khởi, nhờ gã nên bọn họ mới hoàn mỹ chúa tể căn nguyên thế giới.

Lúc trước nhân quả, Đại Công Tử, Đại Tước Tử đối chọi với hoàng tộc Vân Đoan cuối cùng chọn đi chung đường với hoàng tộc Vân Đoan có nguyên nhân rất lớn là vì Vân Khởi.

Vân Khởi mở miệng nói:

- Thái tử nói đúng, người Trung Ương học phủ chủ đạo Nhân Thư tái tạo chắc là tộc nhân Bàn Cổ.

Đám người đại hoàng tử, Đại Thế Tử hút ngụm khí lạnh. Nếu vừa rồi lời thái tử điện hạ nói còn khiến bọn họ nghi ngờ, vậy nghe Vân Khởi nói xong bọn họ không hề nghi ngờ gì nữa, hoàn toàn tin tưởng. Vạn năm nay suy đoán của Vân Khởi chưa từng sai lầm, không một lần nào. Nếu Vân Khởi nói người bí ẩn là tộc nhân Bàn Cổ thì chắc chắn là vậy.

Đám người đại hoàng tử nêu thắc mắc trong lòng:

- Tộc nhân Bàn Cổ chẳng phải đều hóa thành pháp tắc chi nguyên trong vũ trụ khi thời đại hỗn độn chấm dứt sao? Sao có thể...

Vân Khởi mở mắt ra, lắc đầu nói:

- Ta cũng không nghĩ ra điều này.

- Cái này...

Tâm tình đám người Đại Thế Tử, đại hoàng tử tụt dốc rớt xuống đáy cốc. Vốn chính mắt thấy Trần Lạc bí ẩn cường đại khiến lòng bọn họ bất an, nếu người Trung Ương học phủ chủ đạo Nhân Thư tái tạo thật sự là tộc nhân Bàn Cổ, vậy có cách nào tranh cướp Nhân Thư đây?

Đại hoàng tử bị đả kích lớn, lạc lõng nói:

- Đây là tộc nhân Bàn Cổ cùng với thiên địa sơ khai, dù chúng ta chúa tể căn nguyên phương thế giới này thì làm cách nào tranh giành Nhân Thư với Trung Ương học phủ?

Đám người Đại Thế Tử cũng vậy. Bọn họ biết đến tộc nhân Bàn Cổ tất nhiên cũng hiểu đó là loại tồn tại gì. Truyền thuyết trời chúa tể bầu trời là nhân vật đại biểu trong tộc nhân Bàn Cổ, mặc kệ tộc nhân Bàn Cổ Trung Ương học phủ chủ đạo Nhân Thư tái tạo là ai, ít nhất cũng ngang ngửa với trời. Đối diện loại trùm hỗn độn này, căn nguyên thế giới chúa tể Vân Đoan căn bản không đáng giá nhắc tới.

Khoan, vừa rồi thái tử điện hạ nói Trung Ương học phủ định lôi kéo Vân Đoan, chẳng lẽ...

Nghĩ đến đây đại hoàng tử ra tiếng hỏi.

Vân Đoan thái tử trả lời:

- Ý của Trung Ương học phủ là khiến Vân Đoan chúng ta từ bỏ tranh giành, cùng học phủ bảo vệ Nhân Thư, chờ sự việc thành công sẽ cho phép chúng ta cùng hưởng Nhân Thư.

Đám người đại hoàng tử cảm xúc trầm thấp thoáng chốc nâng cao tinh thần, mắt bắn ra tia sáng. Nhân Thư là lợi tồn tại gì? Vân Đoan biết rất rõ. Nếu không cướp được Nhân Thư, dù chỉ hưởng chung thì ích lợi cũng khó thể tưởng tượng.

Đám người đại hoàng tử dù gì là bá chủ Vân Đoan, không bị mấy chữ hưởng chung Nhân Thư làm choáng váng mặt mày.

Bọn họ tỉnh táo lại, hỏi:

- Nếu sau khi chuyện thành công mà Trung Ương học phủ trở mặt chối thì chúng ta biết làm sao?

- Ha ha ha, Trung Ương học phủ nói chỉ cần bây giờ chúng ta gật đầu thì ngày mai có thể ký khế ước với Nhân Thư.

Đối với người ký kết khế ước với căn nguyên thế giới, bọn họ biết khế ước là pháp tắc không thể trái lại. Tức là khi đã ký khế ước cùng Nhân Thư, không ai có thể thay đổi. Dù lúc đó Trung Ương học phủ có lật lọng thì bọn họ không sợ, điều này như viên thuốc na thần cho đám người đại hoàng tử, bọn họ mừng rỡ trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.