Chờ khi mọi người hết kể khổ, Vân Phi Dương lạnh nhạt nói:
- Chuyện hôm qua Mạc lão đã cho ta biết, ta hiểu tâm tình của các vị.
Đường Kỳ sốt ruột muốn báo thù:
- Phi Dương,, chúng ta lập tức đi tìm Trần Lạc tính sổ!
Vân Phi Dương lắc đầu, thản nhiên nói:
- Chuyện này không vội.
Trung Ương nhân kiệt không ngờ Vân Phi Dương sẽ nói câu đó, bọn họ rất bất ngờ, rất thất vọng. Bọn họ chất vấn Vân Phi Dương có phải gã sợ Trần Lạc không?
Vân Phi Dương không giận, chỉ cười nói:
- Ta công nhận Trần Lạc rất mạnh, nhưng chưa đến nỗi làm ta khủng bố, ta chưa từng sợ hắn.
- Vậy tại sao không bênh vực chúng ta? Không biết cứ cho qua vậy sao?
- Cho qua? Ha ha, tin tưởng ta, chuyện này sẽ không bỏ qua.
- Vậy rốt cuộc là tại sao?
Trung Ương nhân kiệt không kiềm nén cảm xúc được nữa. Trung Ương học phủ không ra tay giết Trần Lạc thì thôi, giờ Vân Phi Dương người bọn họ tin tưởng nhất cũng không muốn truy cứu việc này, làm bọn họ không chịu nổi.
Bạch Kiếm đứng ra nói:
- Mọi người đừng nóng, Phi Dương đã nói sẽ không cho qua chuyện này thì chắc chắn là không bỏ qua. Chúng ta hãy nghe Phi Dương nói sao đã.
Vân Phi Dương gật gù khen Bạch Kiếm:
- Ha ha ha, chỉ có Bạch Kiếm là lý trí nhất, không uổng là người đi theo ta bao lâu nay.
- Phi Dương, rốt cuộc là tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232173/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.