Ngự Nương tức điên, tức giận quát:
- Anh Tử chết tiệt, ngươi mới nên dập lửa!
- Nhìn xem, lên máu rồi thấy không? Nóng tính như vậy đúng là nên dập lửa. Ta sớm nói với ngươi rồi, nếu không được ôn nhuận sẽ làm thần kin chủa ngươi mất cân đối, dễ nóng nảy. Yân tâm, ta cho ngươi mượn lão công...
Ngự Nương tức giận mặt đỏ gay:
- Anh Tử chết tiệt, ta không hiếm lạ!
Ngự Nương bóp cổ Lạc Anh, rống to:
- Ta lặp lại một lần nữa, ta không hiếm lạ!
Lạc Anh bình tĩnh mặc kệ Ngự Nương bóp cổ mình, vẻ mặt bi thương nói:
- Thân mến, đừng giả bộ không quan tâm được không? Đừng nói không hiếm lạ.
- Ai chẳng biết mấy năm trước khi ngươi mở kỹ viện ở Tây Ách vực suốt ngày nhớ nhung ai kia, nhớ đến nỗi thao thức cả đêm.
- Cuối cùng ngươi bắt một người giả uống rượu độc giải khát, đương nhiên người đó là hàng thật, nhưng ngươi không biết,ngươi nghĩ là giả. Bắt người đó suốt ngày uống rượu mua vui, đó mới là tự do thoải mái.
- Ha ha ha, ngươi còn dám nói không hiếm lạ? Hàng giả mà ngươi còn thích chứ đừng nói có hàng thật ở đây, ha ha ha ha ha ha!
- Anh Tử chết tiệt, ta muốn giết ngươi!
Đám nữ nhân mà giỡn thì đúng là vui. Nhìn Lạc Anh và Ngự Nương cãi cọ, Tiết Thường Uyển u buồn cũng mắt đầy ý cười nhìn hai người. Nhưng lý do Ngự Nương và Lạc Anh cãi nhau là Trần Lạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232171/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.