Không ai có thể từ chối Lạc Anh quyến rũ, dù Trần Lạc thành tựu hư vọng linh hồn vững chắc đến không sợ thiên địa, bị nàng khiêu khích làm lòng hắn dao động. Trần Lạc không chịu nổi, định hôn Lạc Anh nàng ngờ nàng giơ tay bịt miệng.
Lạc Anh cười đắc ý:
- Ui chao, tiểu ca nhi mới đó đã không chịu nổi sao? Ngươi không có tâm trí kiên định gì hết, ha ha ha ha ha ha!
Thấy ánh mắt Trần Lạc bực dọc, Lạc Anh cười đắc ý. Lạc Anh nâng mặt Trần Lạc, hôn hắn cuồng nhiệt. Trần Lạc bị Lạc Anh trêu chọc người nóng ran, định làm thêm mấy hiệp.
Lạc Anh đang hôn chợt nhớ điều gì, vỗ trán tự trách:
- Nguy rồi!
- Sao vậy?
- Chúng ta làm đã bao lâu?
- Không nhớ, có chuyện gì?
- Ta chợt nhớ là nhóm Hoa tỷ còn đang chờ chúng ta?
Trần Lạc kinh ngạc hỏi:
- Táng Hoa? Nàng chờ chúng ta? Là sao?
- Ngốc, chúng ta định tìm ngươi bàn chút chuyện, ta phụ trách đưa ngươi qua, kết quả mãi đến bây giờ chưa về.
- Bàn chuyện gì? Có gì mà bàn, chúng ta làm tiếp đi!
- Làm khỉ gì nữa, đứng dậy nhanh! Ngươi không biết mấy nữ nhân kia linh tinh quỷ quái, nếu bị bọn họ biết hai chúng ta làm tình trong này sẽ xé xác ta ra. Đặc biệt Ngự Nương, cô nương kia chuyên nghiên cứu chuyện giữa nam và nữ...
- Dù sao đã thế này rồi, gấp gì?
- Thân mến, mau lên đi, ngoan... Chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232170/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.