Lưu Sa mặt xanh mét, tức giận người run run. Lưu Sa tức xì khói chợt thấy Hách Thiên Nhai, Ngụy đại tổng quản nâng Đồ Lão Tà định đi, mắt gã sáng rực. Lưu Sa như con sư tử đói khát nhìn thấy con mồi, không nhịn được nữa.
Lưu Sa ôm cục tức định trút lửa giận vào Đồ Lão Tà. Lưu Sa gầm lên, lực lượng nhân linh vô cùng bao la bỗng chốc bộc phát, gã lao nhanh tới trước.
Không ai ngờ Lưu Sa đột nhiên ra tay, còn vận chuyển toàn bộ lực lượng đánh lén. Nhưng đối tượng không phải Lạc Anh mà là Đồ Lão Tà bị thương rất nặng. Chậm rãi Táng Hoa, Ngự Nương phản ứng lại ngay, vội vọt ra ngăn cản, nhưng đã muộn.
Lưu Sa dù gì là Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt, nhận Nhân Thư chi linh ôn dưỡng mấy chục năm. Lưu Sa bùng nổ lực lượng, tốc độ nhanh không gì sánh bằng, lực lượng mạnh không thể tưởng tượng. Đừng nói Đồ Lão Tà bị thương nặng, dù là lúc lão ở đỉnh cao nhất cũng sẽ bị đánh nát. Hách Thiên Nhai, Ngụy đại tổng quản nâng Đồ Lão Tà đi rất có thể bị đòn công kích cường đại kia đánh ánt bấy.
Lưu Sa nhanh như chớp sắp lao vào Đồ Lão Tà.
Đột nhiên cảnh tượng kỳ lạ xảy ra.
Lưu Sa khựng lại.
Đứng im không nhúc nhích.
Đứng im như tượng.
Không ai biết xảy ra chuyện gì, mọi người ngạc nhiên nhìn. Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt, quá nhanh, qáu kỳ dị. Khi Lưu Sa đứng lặng, ba bóng người từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232159/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.