Hư vọng chi đạo dùng hư vọng linh hồn minh tưởng, sau khi phá giả cầu chân xem tướng, nhìn gốc, biến nguyên, hóa đạo. Tức là miễn Trần Lạc muốn, thân xác của hắn có thể hóa thành bất cứ căn nguyên nào, dư sức dùng giả nhiễu thật.
Giờ phút này, Trần Lạc đang biến thành một tảng đá vô cùng bình thường, không chỉ biến hình dạng, căn nguyên cũng là cục đá. Trần Lạc tự tin không ai có thể phát hiện ra hắn, không rõ tại sao Vân Khởi biết được.
Đã bị người phát hiện thì Trần Lạc không ẩn núp nữa, hắn trực tiếp ra mặt:
- Tiểu tử, giỏi thật, sao điều tra ra ta được?
Vân Khởi lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Ta không hề điều tra ra Lạc gia, ta chỉ suy đoán.
- Suy đoán? Nói rõ hơn xem.
- Nhờ cậy căn nguyên thế giới ta có thể biết bất cứ thứ gì trong phương thế giới này, có thể cảm ứng mọi thứ. Dù không cảm ứng được ngươi tồn tại, nhưng có thể cảm ứng ra người khác tồn tại. Ngươi không ở chung với nhóm Tần Phấn, không ở chung với các nữ nhân, ta nghĩ chắc chắn ngươi ở chỗ Tuyết Thiên Tầm.
Trần Lạc biết hoàng tộc Vân Đoan quản lý căn nguyên thế giới, hắn biết căn nguyên thế giới có thủ đoạn lớn lao, nhưng không nghĩ ra Vân Khởi làm sao biết hắn ở chỗ Tuyết Thiên Tầm.
- Bởi vì sau khi Nhân Thư tái tạo, ta phát hiện ngươi liếc Tuyết Thiên Tầm một cái.
Ngẫm nghĩ, lúc đó Trần Lạc cảm giác người bí ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232152/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.