🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Quảng trường vực Tây Ách, các loại trận pháp hoa lệ tỏa ra hào quang rực rỡ, một chiếc cầu vồng bảy màu phảng phất như một chiếc cầu mây rực rỡ nối thẳng từ quangr trường về tới Niên gia, đội ngũ đón dâu diện quần áo kết nơ hoa thuần màu hồng đỏ, kết hợp với phi thiên mã màu đỏ sẫm, có đến chín chín tám mươi mốt thớt, đi trước nhất là chín đầu kỳ lân thú cực lớn, lôi kéo theo theo một tòa giá hình bát giác. Dùng cầu vồng làm thảm trải, lấy phi thiên mã thủ hộ, lấy kỳ lân thú làm xe đón dâu, không thể không nói hôn lễ này của Phương Thiên Nam tổ chức thực sự đủ khí phái, đủ xa xỉ, đủ hoa lệ, cũng khiến người ta hâm mộ không thôi.

Đội hình đón dâu hoành tráng đang chuẩn bị đi tới Niên gia rước dâu, lúc này, trong hư không lại truyền đến một tiếng lôi đình nổ vang.

- Nhị đệ, ngươi gấp gáp đi cưới vợ vậy sao? Thế nào lại không nói với đại ca một tiếng.

Không chút dấu hiệu, bên trên hư không đột nhiên xuất hiện một bóng người, nhìn qua như hư như thật, như ẩn như hiện, loáng thoáng có thể thấy rõ được là một nam tử khá lạnh lùng.

- Đại ca?

Nhìn thấy bóng người kia, Phương Thiên Nam nhất thời mừng rỡ.

Lẽ nào bóng người kia là Phương Thiếu Khanh, đại ca của Phương Thiên Nam? Chẳng phải nói Phương Thiếu Khanh tu luyện chính là Vu yêu sao? Thế nào lại dám xuất hiện? Mọi người đều biết Vu yêu là một loại tồn tại bản gốc tội lỗi, cũng là trái với pháp tắc thiên địa, chỉ cần vừa hiện thân, tùy thời tùy chỗ đều có thể gặp phải thẩm phán, thế nên, bao nhiêu năm rồi, rất nhiều lão Vu yêu đều phải trốn tại đại vũ trụ vô tận hải, là nơi có pháp tắc khá là hỗn loạn.

- Đại ca, ngươi tu chính là Vu yêu, sao còn dám...

- Ha ha ha! Hôm nay là ngày đại hôn của ngươi, ta làm đại ca sao có thể không đến chúc mừng, huống chi... Ha ha, Thiên Nam, lẽ nào ngươi không nhìn ra được?

Mười năm trước, Phương Thiếu Khanh chính là thiên kiêu tài năng xuất chúng, đã từng được khen là ngôi sao nhỏ số một, bất quá cũng mười năm trước hắn và rất nhiều thiên kiêu đều cùng gặp phải vận mệnh "Một lần gặp Lạc gia, hủy thiên đồ", sau khi thua Lạc gia tại thành Thanh Đế, Phương Thiếu Khanh được cho là ngôi sao nhỏ số một cũng trở thành một trò cười, sau đó tại vùng biên hoang càng bị Lạc gia chém giết, may mắn là linh hồn không chết, sau càng may mắn hơn là đến lúc núi Táng Cổ hiện thế, cũng có thể là do tạo hóa của hắn, Phương Thiếu Khanh đặt chân bước lên con đường Vu yêu.

- Đại ca, ngươi đây là...

Phương Thiên Nam dùng hỏa nhãn kim tinh, quét mắt nhìn Phương Thiếu Khanh một lượt từ trên xuống dưới, sau đó vui vẻ nói:

- Chúc mừng đại ca tu ra Đại Tinh Thần phân thân.

Phân Thân thuật là một loại đại thần thông, hơn nữa còn là một loại đại thần thông có độ khó vô cùng cao, người có thể tu ra phân thân, tu vi phần lớn đều là Vu sư đại thần thông. Tuy mọi người đều không hiểu mấy về con đường Vu yêu, nhưng Phương Thiếu Khanh này có thể tu ra phân thân, hiển nhiên đã có thực lực Vu sư đại thần thông, đương nhiên cường đại nhất vẫn là bản tôn Vu yêu Phương Thiếu Khanh, còn cỗ phân thân này có thực lực như thế nào thì cũng không ai biết được.

Hôm nay tới vội vàng nên cũng không kịp chuẩn bị lễ vật gì, bất quá...

Phương Thiếu Khanh múa hai tay, chỉ lên bầu trời, cười nói:

- Hôm nay đã là ngày vui của nhị đệ, ta làm đại ca sẽ thi triển đại thần thông, mượn ánh sáng mặt trời chín màu phủ xuống, để người trong khắp thiên hạ đều thấy được phong thái của ngươi trong ngày tân hôn.

Rào!

Chỉ thấy ánh mặt trời lộng lẫy phủ xuống, cửu sắc thập quang bao phủ lấy trên người Phương Thiên Nam, trong lúc nhất thời cửu sắc tỏa ra, sắc màu rực rỡ vô cùng bắt mắt, tựa như giữa trời đêm lấp lóe một ngôi sao. Nhìn một màn này, mọi người trong sân không khỏi kinh thán, thủ đoạn của Phương Thiên Nam quả nhiên thần kỳ quỷ dị, khiến cho người ta được mở rộng tầm mắt.

- Thủ đoạn của đại ca thật cao cường.

Phương Thiên Nam vừa kinh ngạc vừa vui mừng, kinh ngạc là đại ca dĩ nhiên hiểu được loại thủ đoạn này, vui mừng tự nhiên là vì được ánh sáng cửu sắc bao phủ, cho hắn trở thành tiêu điểm của toàn thế giới.

- Ta vừa mới tu ra cụ phân thân này không lâu, vẫn còn quá yếu, nếu hôm nay bản tôn ở đây, nhất định sẽ để thái dương làm nền cho ngươi.

Khẩu khí của Phương Thiếu Khanh không phải lớn một cách bình thường, cũng không biết có phải hắn làm được thật hay không, hoặc là cố ý nói khoác, chỉ thấy hắn phất tay một cái, nói:

- Trước tiên đi đón tân nương của ngươi đi.

- Đại ca, buổi tối chúng ta không say không về.

Hiện tại, trên người Phương Thiên Nam mặc cửu sắc quang, cưỡi kiệu kỳ lân, được tám mươi mốt thớt phi thiên mã nâng bước, tiến lên cầu vồng.

Phương Thiếu Khanh xuất hiện khiến Phương gia từ trên xuống dưới theo đó sôi trào, đặc biệt là lão tam Phương gia Phương Ngạo, hắn hưng phấn đến đọ nhảy nhót tưng bừng, nói:

- Đại ca, ngươi thực sự quá lợi hại, bước lên con đường Vu yêu đã đủ khiếp sợ thiên hạ, bây giờ lại tu ra phân thân Đại Tinh Thần, trong thiên hạ thử hỏi còn có ai là đối thủ của ngươi.

Phương Ngạo nói giọng rất to, như hận không thể cho khắp thiên hạ đều nghe thấy đại ca của hắn chính là Vu yêu Phương Thiếu Khanh đại danh đỉnh đỉnh, chỉ đưa ra một cụ phân thân đã có thể khiến thái dương hạ xuống ánh sáng cửu sắc.

Tại chỗ hàng ghế khách quý, đám người Long Diệu, Lang Thiên, Hoàng Phủ Đô Linh, Vũ Hóa Phi ngồi lại với nhau, nhìn dáng vẻ ngạo nghễ của Phương Thiếu Khanh, Long Diệu khinh thường nói:

- Thi triển đại thần thông mượn thái dương hạ xuống ánh sáng cửu sắc, đó đơn giản là thủ đoạn mê hoặc mà thôi, dùng đi lừa gạt những người khác vẫn được.

- Long huynh, không thể nói như thế được, Phương Thiếu Khanh có thể lấy phân thân thi triển ra thủ đoạn này, nói rõ hắn vẫn có chút bản lĩnh, chí ít cỗ phân thân này của hắn đã đủ không tầm thường rồi, xem ra kẻ này hẳn là chiếm được bảo bối gì tốt tại vô tận hải.

- Vu yêu chung quy vẫn là Vu yêu, là dạng tà môn ma đạo, tam giáo cửu lưu, nếu không được trời xanh cho phép, cũng chẳng lên cơm lên cháo gì được.

Ba đại thiên kiêu tuyệt thế, mỗi người đều là hạng kiêu ngạo, Long Diệu là thế, Lang Thiên là thế, Hoàng Phủ Đô Linh càng là thế, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Phương Thiếu Khanh đều là ánh mắt khinh miệt, nói:

- Phương Thiếu Khanh hắn bất quá chỉ vừa mới bước lên con đường này mà thôi, hiện tại đã đắc ý như vậy rồi, không biết con đường Vu yêu này là con đường không có phần cuối, trong vô tận hải không biết ẩn giấu bao nhiêu lão Vu yêu, từng người từng người đều sống qua không biết bao nhiêu năm tháng, một thân tu vi càng là thông thiên triệt địa, nhưng như thế thì đã sao, cả ngày vẫn phải lo lắng hãi hùng, ngay cả lá gan lộ mặt cũng không có, còn làm được cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.