🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tần Phấn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó tiếp tục bố trí trận pháp, nói:

- Xem ra đám mây thực sự cho ngươi không ít chỗ tốt.

- Bắt lại cho ta!

Vạn Tinh Văn ra lệnh một tiếng, đông đảo Quang Minh chấp pháp giả phía sau dồn dập động thủ.

Bỗng nhiên, bùm bùm một tiếng giòn vang, phảng phất như không gian bị xé rách, hơn mười vị Quang Minh chấp pháp giả trong nháy mắt đã bị chém giết.

Một màn này phát sinh thực sự quá nhanh, thế nên khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng lại, bọn họ còn nhớ rõ ràng khi hơn mười vị chấp pháp giả Quang Minh điện xông tới, chỉ thấy mtooj đạo kiếm mang hẹp dài nhưng mạnh mẽ băng liệt ra, lập lòe đốm lửa điện quang, theo đó một màn đẫm máu xuất hiện, hơn mười vị chấp pháp giả vọt tới đều bị chém ngang hông thành hai mảnh.

Một kiếm này kinh thiên động địa, tựa như chém nứt hư không, người rat ay không phải Tiểu Tần vương tử, mà là một vị thanh niên áo đen sắc mặt lạnh lùng, đó chính là Ngạo Phong, một kiếm vừa nãy đó cũng là kỳ công đại kiếm thuật Trảm Hư Đoạn Thiên tỏng truyền thuyết, hắn lẳng lặng đứng ở nơi đó, ngửa đầu, tay nhấc một vò rượu, đang ừng ực nốc vào miệng, một tay khác thì nắm một thanh trường kiếm lượn lờ hắc quang.

Nhìn hơn mười vị chấp pháp giả quang minh điện bị chém ngang hông trên mặt đất, mọi người đều ngơ ngác, không ai từng nghĩ tới Ngạo Phong kia lợi hại như vậy, một chiêu kiếm liền chém giết hơn mười vị chấp pháp giả Quang Minh điện, nhưng nguyên nhân khiến mọi người kinh hãi không phải vì bản lĩnh này của hắn, mà là lá gan của hắn, thiên hạ ai không biết Quang Minh điện là địa phương nào? Dám to gan cản trở Quang Minh chấp pháp đã là trọng tội, chém giết Quang Minh chấp pháp giả hầu như bằng với việc khiên chiến pháp lệnh Quang Minh của thế giới này, quả thực là tội trong tội, tuyệt không thể tha thứ.

Lãnh Cốc trợn tròn mắt ngay tại chỗ, hắn biết Ngạo Phong lãnh khốc vô tình, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ tới kẻ này ngay cả người Quang Minh điện cũng dám giết, hơn nữa còn giết thống khoái ngay trước mắt mọi người, giết xong rồi đến cả nhíu lông mày cũng chưa hề có một lần.

- Ngạo Phong! Ngươi thật to gan, dám giết hại chấp pháp giả Quang Minh điện ta, hôm nay Vạn Tinh Văn ta phải chém rụng đầu ngươi răn dạy chúng nhân.

Vạn Tinh Văn nổi giận, thả người nhảy lên, khí thế toàn thân bộc phát ra, trong câm cầm Quang Minh Nhận chói mắt, đánh ra một chiêu kiếm như tử khí đông lai.

Ngạo Phong vẫn ngửa đầu uống rượu, nhìn cũng không thèm nhìn, cánh tay vừa nhấc, mũi kiếm vẩy một cái, vèo vèo, vung ra hai đạo kiếm mang hẹp dài màu đen, cũng như đại tự nhiên nổ tung, một trước một sau đánh ra hai đạo khe nứt hình trăng lưỡi liềm.

Khi một chiêu kiếm như tử khí đông lai của Vạn Tinh Văn và một chiêu kiếm trảm hư đoạn thiên của Ngạo Phong va chạm với nhau, phát sinh ra tiềng bùm bùm vang dội, sau đó cùng biến mất, ngay sau đó là kiếm thứ hai của Ngạo Phong đánh tới.

Vạn Tinh Văn có thể trở thành đại thống lĩnh Quang Minh điện, đâu phải dạng người hời hợt, hai tay giao nhau, quát lớn một tiếng, cả người như mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt, thổi phù một tiếng, khiến đạo kiếm thứ hai của Ngạo Phong bị chấn động tán loạn rồi biến mất.

Cùng lúc đó, đại thống lĩnh Tào Vệ từ trên trời giáng xuống, hóa thân như tia chớp, rắc một tiếng, phích lịch bổ xuống. Ngạo Phong kia một tay nhấc theo bầu rượu bỗng nhiên ném thẳng lên trời, sau đó hai tay đánh mạnh một kích lên trên, quát:

- Cút trở về.

Ầm! Tào Vệ bị chấn động, bay ngược trở về trên bầu trời.

Cho đến nay, mọi người tại học phủ Trung Ương chỉ biết đến hai vị song tuyệt kỳ tài Gia Cát Thiên Biên và Tịch Nhược Trần là thiên kiêu đồng lứa, những chuyện liên quan đến Ngạo Phong đã ít lại càng ít. Hôm nay thấy được hắn rat ay, thực khiến người ta được mở rộng tầm mắt, càng lấy tu vi Vu sư cao cấp gắng gượng chống đỡ Vạn Tinh Văn, Tào Vệ là hai vị Đại Vu sư xuất sắc.

Đương nhiên, người ở đây đều là cao thủ, cũng biết bất kể là Vạn Tinh Văn hay Tào Vệ vừa rồi chỉ là thăm dò một kích, cũng không có xuất toàn lực. Đúng lúc này, Ngạo Phong nhún mũi chân trên mặt đất, thân thể đột ngột phóng thẳng lên, xông lên phía chân trời, quát lớn:

- Bảo vệ tốt Lạc gia, những việc khác giao cho ta.

Dứt lời, hắn đứng trên hư không, mắt nhìn xuống phía dưới, cầm trường kiếm trong tay, chỉ thẳng về phía đám người Quang Minh điện, lạnh lùng nói:

- Người Quang Minh điện, tới nhận lấy cái chết.

Hai người Vạn Tinh Văn và Tào Vệ vừa nãy đánh một chiêu không thể bắt được Ngạo Phong, hiển nhiên có chút khinh địch, hiện tại thấy Ngạo Phong đứng giữa trời kêu gào, khiến bọn hắn thẹn quá thành giận, song song bạo phát, theo sát nhau đi tới. Tiếp đó, Quang Minh điện cũng có hơn một trăm người xông lên.

- Tiểu Tần vương tử, đây là cảnh báo cuối cùng.

Vạn Tinh Văn và Tào Vệ dẫn người đánh giết Ngạo Phong, hai vị đại thống lĩnh Bạch Chấn Thiên và Lạc Đô cùng với ba trăm vị Quang Minh chấp pháp giả chăm chú bao vây lại ba người Tần Phấn, Lãnh Cốc và Trần Lạc, dù sao trong mấy vị thống lĩnh Quang Minh điện, Bạch Chấn Thiên và Lạc Đô vẫn được tính là có uy vọng, bởi vì bọn họ không có tùy tiện và ngạo mạn như Vạn Tinh Văn và Tào Vệ.

- Bạch huynh, Lạc huynh, ba người chúng ta coi như cũng quen biết một hồi, ta biết các ngươi chỉ vì phụng mệnh mà tới, cũng chẳng muốn làm khó dễ các ngươi, nhưng lần này không được.

Tần Phấn không nhanh không chậm, không hoảng hốt, không loạn, chăm chú bố trí trận pháp bao phủ Trần Lạc đang nằm nhoài trên bàn, lại nói:

- Động thủ đi.

- Đắc tội rồi.

Bạch Chấn Thiên ra lệnh một tiếng, ba trăm vị Quang Minh chấp pháp giả còn lại đồng loạt ra tay, chiến đấu hết sức căng thẳng.

- Lãnh Cốc, bảo vệ tốt Lạc gia!

Một thân nho nhã, đẹp trai phong độ, Tần Phấn đứng lên đưa tay bắn ra, các loại trận pháp quanh thân lấp léo. Gần ba trăm Quang Minh chấp pháp giả kéo tới trong nháy mắt đã bị bao phủ trong trận pháp, sau đó từng người từng người giống như bị mất trọng tâm, giãy dụa như rơi vào vực sâu.

Chứng kiến một màn này, mọi người kinh thán không ngớt, bởi vì vừa nãy khi Tần Phấn bố trí trận pháp, bọn họ cũng biết, hơn nữa còn nhìn ra được là Tần Phấn bố trí trận pháp phòng ngự, nhưng thế nào cũng không nghĩ tới bên trong trận pháp phòng ngự này còn hàm chứa trận pháp khống chế huyền diệu đến vậy. Những trận pháp khống chế này, từng chỗ từng chỗ liên kết hoàn toàn chặt chẽ, có tới mười bảy cái. Cao thủ, hắn tuyệt đối là cao thủ trong phái trận pháp lang thang.

Liên quan đến Tần Phấn, mọi người chỉ biết hắn là tiểu Vương gia Hoàng tộc, trong một lần thí luyện tại học phủ Trung Ương, cũng biết hắn thức tỉnh đại đạo Kim Thân, nhưng từ trước tới nay không có ai biết hắn còn am hiểu trận pháp, hơn nữa còn là một cao thủ trận pháp lang thang có trình độ cực cao, chỉ đơn giản thế thôi sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.