Người mặc đạo bào kêu lên:
- Trần Lạc!
A?
Nghe đối phương kêu tên mình làm Trần Lạc ngạc nhiên, trong ấn tượng của hắn người này rất xa lạ.
Trần Lạc hỏi:
- Ngươi là ai?
- Ta đây, Lãnh Cốc!
Lãnh Cốc, Trần Lạc không có ấn tượng.
- Ngươi quên rồi sao? Trong bữa tiệc mừng công Kim Thủy Vực ta đã gặp ngươi.
Không ấn tượng, không một chút nào.
- Cha nó, ta chịu đòn thay tiểu tử ngươi vậy mà ngươi không nhận ra ta?
- Thay ta bị đánh khi nào?
Lãnh Cốc ngồi bệch xuống, nói:
- Ngươi có biết trong Trung Ương học phủ đang có bao nhiêu người kiếm ngươi không? Nhiều không đếm hết. Khi đó ca đứng ra chịu tiếng xấu thay ngươi, kết quả bị một bà điên đánh bầm dập. Xem đi, đã nửa tháng mà mặt ta còn ahừn một dấu tay.
Lãnh Cốc đưa mặt tới sát, Trần Lạc nhìn kỹ thấy đúng là vậy, tuy không rõ ràng nhưng mơ hồ thấy dấu năm ngón tay xám xịt.
- Sao ngươi chịu tiếng xấu thay ta?
- Cái này... Nói đến thì dài, dù sao ngươi cứ ghi nhớ là huynh đệ chịu đòn thay ngươi là được.
Trần Lạc hỏi:
- Ngươi nói đi, đám người này kiếm ta làm gì?
- Cha nó, ngươi không biét thật sao?
Lãnh Cốc thấy Trần Lạc lắc đầu ra vẻ thật tình không biết làm gã khó tin, nói:
- Ngươi đánh Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu trong thí luyện Trung Ương học phủ đúng không?
- Có, sao? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231291/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.