Bạch Kiếm luôn im lặng bỗng lên tiếng:
- Khi ma thú triều bái thì sơn mạch biến dị, hơn phẩn nửa có tinh thạch quý giá diễn sinh, ta hy vọng một vài có tự giác chút, đừng ích kỷ.
Diệp Thanh trừng Bạch Kiếm:
- Bạch Kiếm, ngươi nói thế là sao? Ngươi bảo ai ích kỷ?
- Hừ!
Người khác sợ Diệp Thanh nhưng Bạch Kiếm không thích nàng, hừ lạnh một tiếng:
- Hiện tại sơn mạch dị biến, tinh thạch quý giá sẽ xuất hiện vậy mà ngươi muốn đi dạy Trần Lạc bài học, thật là không biết nặng nhẹ, ngu xuẩn hết chỗ nói.
Diệp Thanh tức giận quát:
- Bạch Kiếm, ngươi dám nói kiểu đó với ta?
Diệp Thanh đang muốn đánh nhau nhưng bị Đinh Tử Hiên cản lại.
Bạch Kiếm không phải người dễ chọc, tiếp tục bảo:
- Đinh Tử Hiên, ta nể mặt ngươi nên mới đồng ý đi chung, ta không hứng thú các ngươi có ân oán cá nhân gì với Trần Lạc. Hy vọng ngươi hãy giữ nữ nhân của mình cho tốt, đừng làm hỏng việc lớn của chúng ta.
Đinh Tử Hiên vẫn mỉm cười nói:
- Ta biết chừng mực.
Đinh Tử Hiên xoay sang khuyên bảo Diệp Thanh.
Bỗng nhiên trên bầu trời vang tiếng hạc kêu, thanh âm sắc nhọn rồi lại nhẹ nhàng, xen lẫn trong tiếng gầm rú sơn mạch biến dị rất là trong trẻo.
- Đó là linh hạc, trời ạ!
Nhiều người thấy hình dáng ưu nhã của hạc trắng thì kinh kêu. Linh hạc là một loài linh thú, linh thú là thứ hiếm hoi, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231096/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.