Tôi xuyên thành một tên tra nam bỏ vợ bỏ con, lúc nào cũng nhớ mãi không quên về bạch nguyệt quang, lăng nhăng không dứt.
Trong buổi họp mặt gia đình, bạch nguyệt quang sau lưng tôi mím chặt môi, đáng thương vô cùng: “Thôi, chị Mạnh cũng không cố ý hất nước trái cây lên người em đâu...”
Cha mẹ bên cạnh thì cười lạnh mỉa mai: “Loại đàn bà không ra gì.”
Bạn bè bên cạnh nói với giọng đầy ác ý: “Mạnh Tư Nguyệt, trước kia đã thích làm mấy trò này rồi, bây giờ vẫn tưởng Giang Mục Ngôn sẽ mắc bẫy à?”
Nói xong, một đám người nhìn về phía tôi, ra hiệu bảo tôi nói gì đó.
Còn tôi nhìn cô gái đứng đối diện, theo phản xạ nói “Chào em, bà xã.”
01
“Thấy ngôi sao kia không? Điều ước của ngươi là bảo vệ cô ấy bằng mọi giá.”
Khi tỉnh dậy, đầu óc tôi mơ hồ chỉ nhớ câu nói này.
Ký ức của nguyên chủ và tình hình cơ bản của thế giới tràn vào như nước thủy triều, tôi còn chưa kịp suy nghĩ về hoàn cảnh của mình thì đã nhìn thấy cô gái đứng đối diện.
Trên đầu cô ấy có một ngôi sao ảm đạm, khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp không chút sức sống, trông thê thảm và đáng thương.
Đây là một buổi họp mặt lớn, bên cạnh cô ấy không có một ai, tất cả mọi người đều lấy tôi làm trung tâm, đứng đối diện cô ấy, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-anh-trang/3625496/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.