Sắcmặt Tiểu Đường vẫn bình thản không thay đổi, toàn thân vẫn giữ nguyên vị trí,chỉ có mũi kim là lần theo gương mặt trong gương, tiếng lạo xạo phát ra khôngngừng nghỉ, cuối cùng cô bé cũng đã khắc xong khuôn mặt với vô số những vệt chấmnhỏ. Sau khi dùng đủ loại mực tô điểm, khuôn mặt khắc trên gương giống y hệtngười thật. Đặc biệt là đôi mắt rất có hồn, cho dù đứng ở góc độ nào, đôi mắt ấyvẫn như đang dõi theo mình vậy.
Mangmột đống những thắc mắc trong bụng, Lão Mục và mọi người đưa tôi đến bệnh việngần đó. Sau khi bác sĩ kiểm tra xong liền nói, vết thương của tôi không nặng lắm,chỉ bị thương ngoài da nên cũng không ảnh hưởng lắm đến các hoạt động bình thường.
Từbệnh viện chúng tôi về thẳng nhà Tiểu Đường, đun một bình nước sôi, vừa uốngcho ấm người vừa tiếp tục phân tích tình hình, thế nhưng uống vã cả mồ hôi đầumà vẫn chưa đưa ra kết luận gì. Thấy đêm đã khuya, Lão Mục cùng hai người kia đứngdậy chào ra về.
Cảđêm chạy ngược chạy xuôi, cô bé Tiểu Đường đang tuổi ăn tuổi ngủ không kìm được,vội đi đánh răng rửa mặt rồi lăn ra ngủ. Tôi cẩn thận cởi bớt quần áo, nằm xuốngbên cạnh Tiểu Đường, bả vai vừa căng vừa đau, cứ thế lăn qua lăn lại trở mìnhmãi vẫn chẳng thể ngủ được.
Lắngnghe tiếng thở đều đều và những câu nói mớ thỉnh thoảng thốt ra khỏi miệng TiểuĐường, lòng tôi rối như tơ vò, trong đầu như đang bật slide trình chiếu, một loạthình ảnh vừa xảy ra cứ xoẹt qua xoẹt lại mãi không thôi.
Trằntrọc hơn nửa tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van/124939/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.