Hắn khi đó, cư nhiên lại rườm rà như một lão mụ tử, cứ như đó là bản tính của hắn.
Mỗi khi Nửa Cuộc Đời Phong Vân hồi lại, luôn luôn cảm thấy chuyện này phi thường mất mặt.
“Quái vật công thành không giống người chơi công thành, chúng ta ngàn vạn lần không thể để quái vật tới gần tường thành.” Thao thao bất tuyệt.
“Quái vật công thành không có hạn chế thời gian, thẳng đến giết sạch con quái cuối cùng mới thôi… Còn có…” Thao thao bất tuyệt.
“Nửa Cuộc Đời đại ca.” Thiên Xứng tính tình tốt cười cười, “Nếu như ngươi lo lắng, có thể theo ta cùng dẫn dắt quân thủ thành.”
“Vậy quyết định như thế!” Sao hắn lại không nghĩ tới a.
Nửa Cuộc Đời thực sự cảm thấy rất hoang mang.
Hắn thế nào lại lo lắng cho tên tiểu tử Thiên Xứng này như vậy chứ? Bởi vì y là do cái tên Nhất Kiếm cà lơ phất phơ kia tìm tới? Hay bởi vì trên mặt y luôn lộ ra nụ cười ôn hòa?
Thiên Xứng cười rất chất phát, hơn nữa tướng mạo bình thường, làm cho Nửa Cuộc Đời nghĩ, y thoạt nhìn rất giống… tiểu cẩu. Hơn nữa còn là loại Beagle loại nhỏ.
Nửa Cuộc Đời cũng không biết vì sao mình lại nghĩ như vậy.
Beagle dẫn dắt vài trăm người trong đội quân thủ thành, so với tiểu tử Nhất Kiếm còn làm cho người ta lo lắng hơn. Vì vậy Nửa Cuộc Đời điều nhóm tế ti phụ trợ Thiên Xứng đi nơi khác, bổ sung bằng nhân mã của mình.
Thứ hắn lo lắng, rốt cuộc là Vô Hạn thành, hay là cái Beagle kia a…
Nửa Cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van-online/1349192/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.