Linh linh linh…
Sáng sớm bảy giờ, đồng hồ báo thức trên đầu giường ồn chết người reng không ngừng.
Đồng hồ báo thức gào thét hơn mười phút, một cánh tay mảnh khảnh mới từ ổ chăn vươn ra, “ba” một tiếng cắt đứt màn báo thức của cái đồng hồ. Sau đó lại kéo cái chăn mềm mại như tơ, trùm kín đầu, xoay người ngủ tiếp.
Lại qua chừng mười phút đồng hồ…
“Nguy rồi!” Ta xốc chăn bông, từ trên giường nhảy dựng lên.”Không còn kịp rồi!” Nhanh chóng vọt tới phòng tắm rửa mặt chải đầu.
Từ phòng tắm đi ra, ta liếc nhìn thời gian hiển thị trên cái đồng hồ báo thức, tám giờ mười phút. Ta nghĩ, vẫn còn kịp.
Xếp chăn gối ngăn nắp, từ tủ quần áo lôi ra bộ quần áo đã chuẩn bị từ ngày hôm qua.
Nhìn bóng mình trong giương, áo pull trắng, khiến người ta có cảm giác nghiêm chỉnh, quần jean xanh đen càng làm nổi bật đôi chân thon dài, hơn nữa áo khoác lam lục sắc, không chỉ có thể chống nắng, càng làm cho mình có loại khí chất tiêm tế lại tao nhã.
Trước đây thường thường có người tán thưởng ta xinh đẹp, ta vẫn không cho là đúng. Nam nhân cần đẹp để làm chi!
Bất quá ngày hôm nay… Ân… được rồi… Ta thừa nhận, ta mong muốn mình đẹp một chút.
Tám giờ ba mươi…
Tám giờ năm mươi…
Chín giờ mười lăm… Chín giờ ba mươi…
Ta rốt cuộc đã nhìn đồng hồ mấy lần? !
Ngày hôm qua Vô Cực nói, hắn sẽ đáp chuyến xe lửa bảy giờ.
Từ Đài Bắc đáo Đài Nam nhanh nhất cũng phải hơn ba tiếng, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van-online/1349191/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.