"Công chúa, mọi thứ đã chuẩn bị xong."
Trúc Ảnh cung kính bẩm báo.
"Đi thôi, 009."
Ta chậm rãi đứng dậy, nở nụ cười lạnh lùng: "Ta sẽ cho ngươi thấy, kết cục thực sự của Tạ gia."
Khi ta đến, Tạ Minh Đức và tên khất cái đã bị trói chặt dưới đất.
Tên khất cái thấy ta, lập tức như cá mắc cạn mà nhảy lên.
"Quý nhân, quý nhân!"
Tên khất cái gào thét thảm thiết: "Ta bị oan, quý nhân! Đều là hắn, là hắn kéo ta ra khỏi ngôi miếu đổ nát, hắn nói chỉ cần ta nghe lời hắn, hắn sẽ tìm cho ta một người đàn bà, sau khi xong việc còn thưởng cho ta một trăm lượng bạc. Ta chỉ làm theo lời hắn, ta không biết gì cả, quý nhân, ta bị oan!"
Còn Tạ Minh Đức, hắn chỉ nằm đó với gương mặt như tro tàn, không nói một lời.
Cảm nhận được ánh mắt của ta, hắn chỉ nhắm mắt lại, lạnh lùng nói: "Chuyện đã đến nước này, ta không còn gì để nói. Chỉ mong sau khi ta c.h.ế.t, ngươi có thể chôn ta cùng Tô Hoàn, cũng coi như hoàn thành tình nghĩa phu thê giữa ngươi và ta."
"Bốp, bốp, bốp!"
Ta vỗ tay, rồi lấy khăn tay lau nhẹ khóe mắt.
"Không hổ danh là kỳ lân tử của Tạ gia, thật kiên cường, thật tình sâu nghĩa nặng."
"Hy vọng lát nữa khi chín tộc nhà ngươi tiêu vong, ngươi cũng kiên cường như vậy."
"Người đâu!"
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Ta lạnh giọng ra lệnh: "Điều động nhân lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-uy-cua-cong-chua/3631103/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.