Tuyết đứng dậy, xoay người tính đi ra ngoài thì Huyền lão đã đi đến mà đặt hai tay ôm lấy vai cô. Hắn ghé sát tai
Tuyết nói khế, giọng ma mị bí ẩn.
"Gia Tuyết, thật ra em không cần đề phòng tôi như vậy. Tôi đã nói trước di ảnh của lão Hưng rồi, chỉ cần là em đồng ý, tôi sẵn sàng đợi lệnh của em".
Tuyết lạnh toát sống lưng. Cô quay phắt lại, chĩa mũi trâm bén lạnh vào giữa cổ Huyền lão. Hắn lập tức giơ hai tay đầu hàng, nhưng ánh mắt ma quái và khuôn miệng vẫn không thôi lộ ra nụ cười ranh mãnh.
"Cho dù em có bao nhiêu quỷ hộ vệ thì tôi cũng sẽ chỉ đợi lệnh của em. Tôi không quan tâm em nghĩ thế nào. Em chỉ cần biết là tôi đã si mê em biết mấy. Cho dù có chết dưới tay của em, tôi cũng cam lòng".
Huyền lão không sợ hãi mà tiến lại gần hơn, hẳn để mặc cho mũi trâm ẩn sâu lên da thịt. Một tay đã nhanh chóng đặt lên eo, tay còn lại đỡ sau lưng của Tuyết, tạo thành một thế ôm trọn cô vào lòng.
Tuyết hừ lạnh, cười mỉm. "Huyền lão, Ngài đổi chiến thuật cũng nhanh thật. Ngài đang làm vậy là mạo phạm Sứ Giả đấy".
"Nếu em thấy tôi chưa đủ thành ý thì có thể ở lại đây nghỉ ngơi. Tôi sẽ đích thân chăm sóc em kỹ lưỡng".
Huyễn lão đon đả mời chào. Nhưng đáp lại hắn ta chỉ có vẻ lạnh lùng, có chút tàn nhẫn của Tuyết. Cô vờ bĩu môi ra vẻ khiêu khích. Huyền lão chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-an/3701217/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.