Bữa tiệc diễn ra hơn nửa thời gian thì một nhóm người bận đồ đen bước vào. Bọn họ là Huyền Tông Hội. Dù rằng không ai ưa hội phái này nhưng dù sao trong giới huyền môn thì bọn họ cũng có chỗ đứng. Ông Hưng cũng đã đánh tiếng và thống nhất với những nhà khác sẽ có để họ trong danh sách. Lúc sáng không thấy ông còn tưởng bọn họ không đến, không ngờ lại ghé trễ như vậy.
Ông Hưng cho người chuẩn bị cho họ một chiếc bàn ngay khu trung tâm. Huyền lão gật đầu đáp lễ, đi cạnh ông ta là một cậu thanh niên độ chừng 25-26 tuổi, đoán chừng là cháu trai của ông ta. Họ ngồi xuống dùng bữa như bao người, trông chừng cũng không có ý gây sự hay bày trò nham hiểm.
“Có thấy cô ấy không”. Huyền lão nói với cậu thanh niên bên cạnh.
“Có, rất nổi bật, rất hợp ý”. Bạch Hổ lên tiếng. Ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm về phía của Gia Tuyết. Cậu ta chợt lè lưỡi đỏ ngòm mà liếm qua vành môi, để lộ hai chiếc răng nanh bén ngót. (1)
“Thu liễm lại, hôm nay chúng ta đến để thương lượng”. Huyền lão nhắc nhở.
Bạch Hổ hừ lạnh, rồi cậu ta hớp một ngụm rượu lớn như để nuốt trôi cái sự nôn nóng đang trào dâng trong người.
Gần cuối bữa tiệc khách cũng bắt đầu tan, Huyền lão đứng lên đi đến chỗ ông Hưng ôn tồn trò chuyện. Ông Hưng cười hiền mà tiếp lời. Ông giơ một tay chỉ vào nhà khách, ý bảo Huyền lão vào trong nói chuyện. Hai người bọn họ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-an/3683376/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.