Tuyết được các bác giữ lại nhà tổ. Ông Đạo cho rằng tốt nhất nên để cô ở đây có mọi người thay nhau bảo vệ. Tuyết cũng đồng ý, cô không muốn mẹ và Gia Ngọc bị liên lụy. Nếu chúng đang nhắm vào cô thì nên tách ra ở yên bên này.
Thiên cũng ở lại cùng cô. Trần gia cũng xem anh như một thành viên. Mọi người nhanh chóng ổn định phòng ốc để chuẩn bị nghỉ ngơi.
Phía bên ngoài, một chiếc ô tô đen đã đậu bên đường đối diện biệt thự Trần gia. Người bên trong nhoẻn miệng cười hài lòng mà gọi điện thoại báo cáo.
“Cậu yên tâm, tôi sẽ canh chừng viên ngọc quý nhà Trần gia”.
Ông nội của Tuyết có bảy người con trai, đặt tên lần lượt là Đạo - Nhân - Trí - Tín - Sinh - Phú - Quý. Mỗi người khi thành gia lập thất lại có hai, ba người con trai. Chỉ riêng mỗi nhà ông Phú là sinh được hai cô con gái. (1)
Do đó, hiển nhiên mà Gia Tuyết và Gia Ngọc được xem là bảo vật của dòng họ. Nhìn vào đó cũng hiểu được sự kiêu kì của Tuyết từ đâu mà ra.
Từ nhỏ, Tuyết đã theo chân ông nội và các bác, các anh học võ, học kiếm. Có thể nói ông Hưng đã đặc biệt huấn luyện riêng cho cô ngay từ khi lên 7 tuổi. Tuyết với tư chất trời ban mà lĩnh hội rất nhanh. Chiêu thức đánh ra vừa có uy lực, cũng vừa có chiến thuật rất vững vàng.
Gia Kỳ cùng những cháu trai khác cũng được ông Hưng chỉ dạy nhưng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-an/3679820/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.