Tuyết nổi trận lôi đình mà đi đến salon Thiên Đường. Xe vừa tới nơi, cô bước xuống đóng cửa cái ẩm không thương tiếc, chiếc xe rung lắc vì lực đập quá mạnh. Tuyết ngước nhìn bảng hiệu rồi chợt cười lạnh. "Bà sẽ cho chúng bay đến thiên đường thiệt luôn".
Tuyết đẩy cửa bước vào, tiếng chuông gió leng keng báo hiệu có người đến. Man Di đang còn thở hắt ở bên trong khu phòng gội đầu, cậu ta gắng gượng đứng lên xem ai đang bên ngoài. Tuyết nhìn một lượt không gian yên tĩnh.
Sau đó, cô tiến lại chỗ khóá cửa bấm nút cho chiếc cửa kéo từ từ đóng xuống.
"Tuyết, em định làm gì vậy?". Thiên lo lắng hỏi cô. Từ nãy đến giờ ở trên xe Thiên luôn thấy cả người Tuyết tỏa ra một ngọn lửa lúc xanh lúc vàng. Anh không dám chắc thứ linh lực này là gì nhưng nó đang dần lớn lên theo sự tức giận của cô. Thiên không biết rồi sẽ thể nào, anh không thể ngăn nó lại, quỷ lực của anh cũng bị chính ngọn lửa này hất văng ra. Thứ linh lực đáng sợ này, sao Tuyết lại có nó được cơ chứ. (2)
"Hừ, anh cứ ngồi đó mà xem trò vui đi". Tuyết hất cắm về phía sofa tiếp khách. Tuyết dùng cây trâm vẽ lên tấm gương một chữ thập. Khi con chữ phát sáng, cô lập tức đánh một cái mạnh vào đó, tất nhiền, tẩm gương nứt toác, sau đó vỡ vụn, thuy tinh rơi rào rào như thác đồ. Man Di lên đến nơi thì chết lặng vì cảnh tượng trước mắt. 2
Cậu ta cũng không hiền lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-an/3652246/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.