Man Di nhìn theo bóng lưng Tuyết rời đi. Cậu ta hừ lạnh rồi quay vào nói với con cá trong hồ. "Lại hụt nữa rồi".
Con cá lượn lờ, nhìn cậu ta thờ ơ rồi từ trong bể vang lên một âm thành trầm đục. "Cậu khinh xuất rồi. Dù sao cũng là bậc Sứ Giả, không đùa được đâu". Man Di nheo mắt nghĩ ngợi rồi cười nửa miệng một cách ma mãnh. Cậu tinh nghịch mà hỏi lại con cá. "Vậy ông tính thế nào?". *
Con cá đáp như ra lệnh. "Thả người". Man Di xị mặt. Cậu ta đang còn cảm thấy chưa đủ thỏa mãn, trò đùa cậu ta dày công bày ra sao lại kết thúc chóng vánh như vậy, nhưng lệnh đã ban, Man Di không thể làm khác. Cậu ta phẩy tay, cả căn phòng tràn ngập trong một không gian toàn nước là nước.
Thiên và Tuyết đã nhanh chóng đến sân vận động. Tuyết lao nhanh vào chỗ hồ bơi hôm trước. Thiên cũng sẵn sàng biến thân, dùng quỷ lực hỗ trợ cô từ sau. Tuyết chạy đến khu vực thay đổ, căn phòng đó có một cái dấu hình ngồi sao nền cô rất ẩn tượng. Tuyết rút cây trầm bạc đang cài trên đầu, dùng đầu nhọn rạch một đường lên mặt gương soi treo tường trong phòng, tiếng rít liền vang lên không khỏi ghê rợn. Thiên thả vào đó một luồng quỷ lực.
Tuyết lại chạy ra chỗ hồ bơi, trong khu hồ bỗng vắng lặng như tờ. Tiếng gót giày của Tuyết nện lên sàn coong coong. Cô nhớ lại vị trí bị kéo xuống đáy hồ, nó nằm ở đoạn giữa. Sau khi xác định thành công, Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-an/3652245/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.