[Riêng tư] Vũ Thoa PhongLạp: Thiên Trương, vừa rồi cảm ơn em đã cho thú nuôi đến giúp anh, nếu khôngthì đã không thắng nhanh như vậy.
Bạch Thiên Trương tưởngtượng khuôn mặt khẽ mỉm cười của Ngôn Mạch đằng sau máy tính, sắc đẹp đúng làtạo nghiệt! Vừa YY vừa đánh chữ.
[Riêng tư] Thiên TrươngNhục Cốt Đầu: Anh khiêm tốn quá, cho dù không có em, chắc chắn anh vẫn có thểthắng. Em còn phải cảm ơn anh, vì em mà đã kéo cả thị tộc vào.
[Riêng tư] Vũ Thoa PhongLạp: Không có gì. Em là nương tử của anh, là phu quân anh đương nhiên phải bảovệ em. Còn về mọi người trong tộc, họ đều là phần tử hiếu chiến, chỉ sợ thiênhạ chưa đủ loạn, lần này có cớ cho bọn họ đánh nhau, phấn khích còn không kịp.
Ngôn Mạch do dự nhìn chămchăm màn hình hồi lâu, câu “Làm bạn gái của anh nhé?” vẫn nhấp nháy trong khungđối thoại, anh không dám ấn nút gửi đi, nghĩ một lát lại xóa từng chữ, gõ câukhác.
[Riêng tư] Vũ Thoa PhongLạp: Ừm, BOSS ở bốn tầng biển Vô Vọng phải tối mới có, đến tôi em online thì điđánh cùng bọn anh. Lúc nào đi đánh BOSS một mình mà bị cướp, đánh không lại thìem quay về thành, gọi mọi người trong tộc, đừng ngốc nghếch ở đó để người tabắt nạt. Biết không?
Nếu bây giờ bị Đỗ KhanhCách nhìn thấy những lời này, khó tránh một câu cảm thán “Anh hùng khó qua ảimỹ nhân”, than thở một người đàn ông kiên định lại có thể trở nên yếu mềm nhunhược, khinh bỉ anh là không có tiền đồ, đứng trước phái nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-truong-nhuc-cot-dau/3211711/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.