Bình minh lại đến, thành phố A vẫn còn nhiều bí ẩn chưa có lời giải đáp.
Một ngày mới bắt đầu, đã hai đêm rồi Tư Đồ không được chợp mắt, rốt cuộc cục trưởng không thể nhìn thêm nổi cảnh tượng này nữa, để cho bọn họ thay phiên về nhà nghỉ ngơi nửa ngày mới trở lại tiếp tục phá án.
Buổi họp báo diễn ra vào lúc ba giờ chiều, trước lúc đó, bọn họ vẫn còn như bị vây hãm trong sương mù dày đặc. Hồ Diệp cùng Tiểu Nhị nằm ngủ ngay trên sô pha cảnh cục, phần Tư Đồ cùng Ân Thịnh là mang thương tích trở về nhà.
Bởi vì vết thương không thể để dính nước, toàn thân Ân Thịnh đều phi thường khó chịu. Tư Đồ không còn cách, chỉ đành vén tay áo lên dùng khăn nhúng nước ấm giúp ân Thịnh lau người, Ân Thịnh để trần thân trên quay lưng về phía Tư Đồ, toàn bộ cổ cùng lỗ tai đều đỏ lên.
"Cũng không phải chưa từng xem qua." Tư Đồ buồn cười, tay cẩn thận tháo gỡ băng bó, cẩn thận dậm dậm xung quanh vết thương.
Ân Thịnh quay đầu lườm hắn một cái, lấy nước ấm rửa mặt. Rốt cuộc cũng thanh tỉnh đôi chút.
Tư Đồ lau xong phần lưng, muốn lau tới phía trước. Ân Thịnh bắt lấy tay hắn, nhíu mày: "Tự tôi có thể xử lý phía trước."
Tư Đồ để lộ vẻ mặt tiếc nuối, đem khăn đưa tới, chính mình tự cởi hết quần áo, mở ra vòi hoa sen bắt đầu tắm rửa.
Động tác không chút e dè của nam nhân trái lại khiến Ân Thịnh đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2251082/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.