Đêm hôm ấy, Tư Đồ cùng Ân Thịnh đến phòng thẩm vấn xem tình hình Giải Ứng Tông.
Trên băng ghế dài phía ngoài phòng thẩm vấn, Khâu Lạc ngồi mà cứ lo lắng không yên.
Tư Đồ vào trong trước, ánh mắt rơi lên nơi cổ áo mở rộng của Giải Ứng Tông, áo khoác vứt tại trên bàn. Giải Ứng Tông căn bản luôn gây ấn tượng với vẻ ngoài hoàn mỹ, âu phục chỉnh tề, khí chất trầm ổn, ánh mắt dò xét cùng nụ cười không rõ ý nghĩa.
Tư Đồ trở tay đóng cửa, khuôn mặt lo lắng của Khâu Lạc nháy mắt biến mất phía sau khe cửa. Giải Ứng Tông dời mắt, khoanh tay dựa vào lưng ghế.
"Tôi đây là lần đầu ngồi phòng thẩm vấn."
"Đời người thế nào cũng phải có chút kinh nghiệm." Tư Đồ nhún vai, có chút mệt mỏi vuốt vuốt mặt mày: "Lúc bọn họ tìm anh, anh đang tắm?"
"Có lẽ so với tắm còn phải phiền toái một chút." Giải Ứng Tông có ý riêng, bất mãn nói: "Tôi tin tưởng nếu đổi lại là cậu, e rằng đã rút súng."
"Úc..." Tư Đồ đột nhiên phản ứng, khuỷu tay chống tại mặt bàn dí sát mặt: "Làm được rồi hả?"
Giải Ứng Tông tằng hắng một cái: "Nếu như người của cậu không có tới."
Tư Đồ đột nhiên cao hứng trở lại: "Vậy tốt."
"Tốt chỗ nào chứ?" Giải Ứng Tông trừng to hai mắt.
"Bởi vì tôi còn chưa có làm được." Tư Đồ thật tự nhiên nói, liền thấy Ân Thịnh từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào.
Ân Thịnh ở ngoài cửa trấn an Khâu Lạc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2251081/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.