Đêm đến, từ cảnh cục bước ra lập tức cảm nhận được từng cơn gió lạnh đến run người do khí trời tiết Lập xuân thổi ngang lưng.
Ánh đèn mờ ảo xếp dọc thành hàng dài trên đường cái, Tư Đồ như cũ lái xe đưa Ân Thịnh về nhà, sống chết đuổi không đi một mực đòi lên nhà uống trà cho bằng được.
Ân Thịnh bó tay với hắn −−− Cái tên này, lúc thì rất có hình tượng, lúc lại như một đứa trẻ mãi không chịu lớn.
Mở cửa vào nhà, việc đầu tiên Ân Thịnh làm chính là bật máy điều hòa, sau đó thì đóng cửa, mèo Ngân lười biếng từ trong ổ nằm chậm chạp trở mình. Từ ngày Ân Thịnh bỏ đói nó tới này, hầu như bát ăn cùng bát uống của nó ở mọi thời điểm đều đầy ấp, chưa tới nửa tháng Ngân đã tăng cân vùn vụt, để đến ngày hôm nay từ một cơ thể cân đối dáng đi uyển chuyển biến thành một con Mèo Mập mặt tròn bụng lớn ú na ú nần.
"Tiếp tục như vậy có ổn không?"
Tư Đồ ngồi trên ghế sofa, đối mặt với Ngân vừa mới nhảy lên bàn trà.
"Sẽ không bị bệnh chứ?"
Ân Thịnh cũng có chút lo lắng, y rót ly nước lọc đưa cho Tư Đồ, khom lưng bế Ngân lên tay, xoa xoa cái bụng của nó.
"Lựa hôm nào rảnh rỗi đến bác sĩ thú y một chuyến đi." Tư Đồ kiến nghị, đoạn liếc mắt nhìn ly nước trên bàn, bất đắc dĩ cười khổ: "Thịnh, cậu mượn ly nước lọc để đuổi tôi đi sao?"
Ân Thịnh không phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2250988/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.