Thời điểm Giải Ứng Tông đến trước cảnh cục đã là tối hôm đó.
Tiểu Nhị cùng Hồ Diệp thu thập đồ đạc chuẩn bị tan ca, ở cửa chính đụng mặt Giải Ứng Tông vừa từ trên xe bước xuống, Hồ Diệp chào hỏi một chút, phần Tiểu Nhị chỉ phát ra hai tiếng hừ hừ trong lỗ mũi, coi như đó là đã lịch sự lắm rồi.
Giải Ứng Tông cũng chẳng để tâm, trực tiếp đi thẳng vào cảnh cục, vừa tới gần văn phòng làm việc của Tư Đồ, thì tình cờ nhìn thấy Ân Thịnh từ trong đẩy cửa ra mời người đứng trước cửa vào trong, mà người đó không ai khác ngoài Khâu Lạc.
"Vừa lúc." Ân Thịnh nhìn xuyên qua bả vai Khâu Lạc, nhận thấy Giải Ứng Tông cũng đã có mặt, y nghiêng người nói vọng vào: "Tư Đồ, tất cả nhân chứng đều đã đến đông đủ."
Khâu Lạc ở phía trước quay đầu lại, lễ phép hướng Giải Ứng Tông cười: "Xin chào."
"Xin chào."
Giải Ứng Tông vô thức nở nụ cười, cùng Khâu Lạc sóng vai tiến vào văn phòng, tự tìm chỗ an tọa.
"Thật xin lỗi vì đã tới trễ." Khâu Lạc việc đầu tiên làm sau khi ngồi xuống chính là giải thích: "Buổi chiều có một khóa học, vừa học xong tôi liền chạy tới đây ngay."
Ân Thịnh đưa cho cậu ly nước, thoải mái đáp lời: "Đừng quá bận tâm."
Giải Ứng Tông cũng học theo Khâu Lạc, làm ra dáng vẻ giải thích: "Hôm nay tôi có một cuộc họp..."
"Chậc" Tư Đồ ngồi ở bàn làm việc thiếu kiên nhẫn lườm anh một cái: "Họp? Vừa vào đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2250987/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.