Lúc Âu Bình rời nhà mặc vẫn tương đối đơn sơ, đây là cha hắn dạy bảo ăn mặc đơn giản. Âu Dương liền thay y phục của hắn, sau đó cầm mảnh vải màu vàng làm mũ để cột tóc. Như vậy chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng: Mặt quá trắng.
Nhưng đây cũng không là vấn đề, thử nghĩ tới tên Thái Hư Tử mặt vẫn đỏ. Bên tay trái Âu Dương là thuốc dặn tiểu nhị nấu, thuốc Đông y tinh khiết, không chứa bất luận tác dụng phụ gì. Cách điều chế cũng là hiệu Thái Hư, mười chén nước tiên thành một chén nước liền xem như đại công cáo thành. Âu Dương chính là không nắm chắc lúc đó phân lượng có sai không, bây giờ thử xem, ngược lại hết sức bội phục trí nhớ của mình. Dùng bút lông sạch sẽ bôi lên mặt kể cả râu, liền xuất hiện một tầng da vàng. Không chỉ có thể thay đổi làn da, hơn nữa còn khiến nước dính làm chất dính càng tự nhiên hơn.
Lại thu thập chút vụn vặt, đã là canh năm. Âu Dương cũng không nghỉ ngơi, lén lút ra cửa. Đến vị trí chợ, trời tờ mờ sáng, đã có không ít dân trồng rau đến. Những thức ăn này cũng chẳng cần sạp, trực tiếp để giỏ làm bằng trúc thêm đòn gánh bày bán ngay tại chỗ. Âu Dương dán sát một giỏ củ cải:
"Đại thúc, củ cải thêm giỏ thêm đòn gánh bán bao nhiêu? Nón cũng cần luôn."
Đại thúc hào sảng, nói thẳng:
"Năm mươi văn, ngươi lấy đi toàn bộ."
"Tạ đại thúc."
Âu Dương trả thù lao, thử sức nặng, sau đó lấy một nửa củ cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/66757/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.