"Thiếu gia, ngươi một chút cũng sợ à?"
Âu Bình run rẩy nói:
"Đó là công chúa."
"Sợ cũng không cần chết chứ?"
Âu Dương nói:
"Ta cũng sợ, người gặp phải chuyện đều sợ. Có điều. . . công chúa này ngược lại còn tạm."
"Phải đó, không giết chúng ta."
"Không phải, ta nói nàng tìm thú vui sẽ tìm việc vui của quan viên."
Âu Dương phất tay:
"Mau đi thuyền hoa, thời khắc mấu chốt, công chúa chết tiệt không ngờ làm rối."
. . .
"Lạc diệp hứa đăng đàn, đào sa tứ ý khán. Truyện chi công bộ mặc, bát mặc giáo thư tiên."
Một nam tử áo trắng làm thơ xong, giành được một mảnh ủng hộ chung quanh. Nam tử áo trắng khiêm tốn nói:
"Đa tạ đa tạ, để mọi người cười chê rồi."
"Tiểu đệ ngẫu nhiên được một bài thơ, kính xin lời bình của các vị huynh đài."
Một công tử áo vải thu quạt ngâm tụng:
"Độc ký thiên hàn cảnh thị tiên, tàng thư nhật lạc mậu lăng thiên. Cung ai địa chủ mai đa vũ, thước hỉ thiên quan trúc khởi yên."
"Hay, hay!"
Âu Bình một bên nói:
"Thiếu gia, lên."
"Lên cái gì mà lên. Trước cho ngươi đọc thơ của ta đã."
Âu Dương nhỏ giọng nói:
"Nhìn xa một con thuyền, nhìn gần một con thuyền, càng nhìn càng giống thuyền, hóa ra chính là thuyền."
"Ha ha!"
Âu Bình phì cười.
"Vị nhân huynh này, có phải cảm thấy thơ tại hạ không lọt lỗ tai không?"
Một thư sinh vừa ngâm tụng xong hỏi.
"Không phải không phải."
Âu Bình vội nói:
"Hiểu lầm hiểu lầm rồi."
Thư sinh ôm quyền khom người:
"Kính xin nhân huynh để mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/66756/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.