Triệu Ngọc hỏi:
"Muội sợ hắn mắng muội sao?"
Tiểu Thanh cười khổ:
"Muội sợ huynh ấy không thèm mắng muội. Hỉ Nhi nói với muội, cô ấy nhìn thấy Âu Dương rất bận rộn, thường xuyên không về nhà. Nếu huynh ấy vì chuyện này mà trì hoãn lâu như vậy, khẳng định là huynh ấy rất ghét muội. Huynh ấy muốn mắng muội thì thôi đi, nhưng nếu huynh ấy không mắng muội, nói rõ là trong lòng huynh ấy rất hận muội thì sao. Tỉ tỉ, chi bằng buông tha cho huynh ấy đi?"
Nàng cũng không ngờ Triệu Ngọc sẽ giam lỏng Âu Dương, nàng rất cảm kích với những việc làm của Triệu Ngọc, cũng rất bất ngờ với sự tuyệt tình của Âu Dương.
"Có lí nào lại vậy. Hắn cũng đi lên từ lục phẩm, cho hắn phú quý mà hắn còn kiêu ngạo..."
Tiểu Thanh khẩn cầu:
"Bệ hạ, tính cách của huynh ấy rất khó lay chuyển...."
"Bỏ đi bỏ đi. Không gặp thì không gặp."
Triệu Ngọc thở dài:
"Theo ý của muội, trẫm sẽ đi nói chuyện với hắn. Nếu hắn thật sự không ưng thuận thì sẽ thả hắn về. Hắn bị nhốt ở đây một ngày, Hoàng Gia báo đến một bản tin cũng không xuất bản, thôi muộn rồi, bàn bạc cũng nhiều rồi."
....
Triệu Nỗ? Không đúng. Phải gọi là Dương Tiễn, Dương Công Công."
Âu Dương cười lớn và nói:
"Đây là đang chuẩn bị để uống rượu với ta sao?"
Dương Tiễn vừa cho người đặt rượu và thức ăn xuống, vừa nói:
"Âu đại nhân, Ta nào có phúc khí cùng người uống đôi chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939715/chuong-105-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.