“Đúng”
Âu Dương lấy ra khế ước làm sẵn nói:
“Khế ước này ghi rất rõ, nếu triều đình muốn nhét doanh thu bộ này vào thuế khoản, vậy bản khế ước tức thời trở thành phế thãi. Khế ước mà Lý đại nhân đang chờ ngươi ký này liền thượng kinh diện thánh. Về phần tiền trang Đông Nam, lại ký khế ước sau.”
Tô Thiên lo lắng một hồi nói:
“Đại nhân biết tiền trang Dương Bình không thuộc về bản thân Tô Thiên. Loại sự tình này còn phải thương lượng một chút với bọn cổ đông. Nếu tiền trang là của Tô Thiên, Tô Thiên có thể bảo đảm không cầm một đồng, trừ đi thành phẩm, lợi nhuận bao nhiêu đều cho quỹ giáo dục.”
“Được, ta chờ tin tức tốt của ngươi.”
. . .
Tài chính giáo dục của Đại Tống rất ít, bình thường chính là thư viện cùng Quốc Tử Giám, mà nhắc tới đám người này thì rất trọng sĩ diện. Hơn nữa địa chủ phong kiến cũng sẽ không tán thành đầu nhập tài chính cực lớn với bộ phận này. Nếu Lý Hán muốn mở trường, cần dân gian góp vốn, mà biện pháp tốt nhất để dân gian góp vốn chính là đi xổ số. Cổ đông sẽ không thành vấn đề, bọn cổ đông vẫn còn có chút trách nhiệm xã hội, cho dù không có, Âu Dương ở một bên nhìn, đây là chuyện liên quan mặt mũi, toàn phiếu thông qua.
Sau đó Lý Hán mang theo khế ước thượng kinh diện thánh. Chỉ có điều Lý Hán cảm giác mình mặc dù còn mang danh khâm sai, nhưng địa vị thấp hơn rất nhiều. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939312/chuong-195-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.