Hồ Hạnh Nhi càng nhìn Âu Dương càng thấy hắn đáng ghét, nàng ta thề, nếu Âu Dương dám nói cơm cũng có thể tự mình sản xuất ra thì nàng ta sẽ lập tức trở mặt.
May mà Âu Dương không muốn ảnh hưởng đến sự ngon miệng của mình nên không nói thêm lời nào kích động Hồ Hạnh Nhi nữa. Đừng nghĩ rằng người nói ra những lời này không có ác tâm. Đây chính là nhà vệ sinh của ngày xưa đấy, ngồi chồm hổm sát một chút thì có thể tiến tới một sự tiếp xúc khá là gần gũi. Hà tất gì phải khiến khẩu vị của mình trở nên tệ đi chứ? Hắn thật khó mà tưởng tượng được một thiên kim tiểu thư như Hồ Hạnh Nhi lại có thể ăn màn thầu ở một nơi như thế.
Sự thật là Hồ Hạnh Nhi đã đến đó ăn. Sự ngưỡng mộ của Âu Dương đối với nàng ta đã đạt tới độ viên mãn. Nhưng khi Âu Dương thấy Hồ Hạnh Nhi đang không ngừng nuốt nước bọt, hắn liền cố nén ác tâm trong lòng, ngăn không cho mình công kích Hồ Hạnh Nhi nữa, nếu không bà cô này sẽ tìm mình để tính sổ, như thế thì bao nhiêu thứ khó khăn lắm mới ăn được sẽ nôn ra sạch. . .
Quản đốc là người quản lý ở cấp cơ sở nhất, trong hiện đại cũng là người của tổ chức lao động cơ bản. Tám tên quản đốc lần lượt được đưa đến mỏ. Âu Dương nhìn các quản đốc thuộc tộc người Nữ Chân trước. Lần đầu tiên quản đốc Nữ Chân tới nơi này, trong lòng cũng có chút lo sợ. Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939130/chuong-236-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.