Vừa vào sân, Lưu Lãng liền hỏi thúc thúc của khổ chủ:
"Có phải Trịnh Thị (tên của người chết thứ nhất, thân phận mẫu thân) ho khan mãi không dứt? Còn thường xuyên thổ huyết nữa?"
"Vâng!"
"Có phải con dâu đối xử với bà ấy không tốt?"
"Không phải."
"Ngươi nói láo."
Lưu Lãng nói:
"Ta có đơn làm chứng của tộc trưởng trong thôn các ngươi, con dâu bà ấy thường xuyên nói trước mặt người ngoài là mẹ chồng mình đã già mà vẫn chưa chết, lời lẽ hết sức chanh chua."
Thúc thúc đáp:
"Mẫu thuẫn giữa mẹ chồng và con dâu nhà nhà đều có. Trịnh Nhất (tên của người chết thứ hai) rất hiếu thuận, vợ hắn không dám nói gì."
"Cũng chính là nói lúc Trịnh Nhất không có ở đó thì vợ hắn thích nói gì thì nói, thậm chí cũng có thể sẽ làm gì đó sao?"
Lưu Lãng chất vấn:
"Thậm chí còn có thể nói vài lời khó nghe, khiến mẹ chồng của mình tổn thương, cảm thấy mình làm liên lụy đến con trai, nên mới treo cổ tự vẫn?"
"Không thể nào."
Thúc thúc nói rất kiên định:
"Đại tẩu của ta không phải là người như thế."
"Nhưng theo những gì mà chúng ta điều tra được, ba tháng trước khi bà ấy chết, bà ấy có đi mua thạch tín, dọc đường còn nói với người khác, con dâu của bà không tốt, bà ấy sẽ chết cho cô ta xem."
Thúc thúc nói:
"Đó là muốn Trịnh Nhất dạy dỗ vợ hắn cho tốt hơn một chút."
"Vậy tức là nói, trước khi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939045/chuong-254-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.