"Ta..."
Hoàn Nhan Tông Bật ngơ ngác tại chỗ. Sau đó cắn răng quát:
"Ngươi chính là Âu Dương ta nằm mơ cũng muốn giết một trăm lần kia."
"Chuyện này rất khó nói, người tên Âu Dương có không ít. Có điều ngươi đã thề không trở mặt."
Âu Dương thở dài:
"Mặc dù ta biết chuyện này sẽ tạo thành sát thương tâm lý nghiêm trọng đối với ngươi, nhưng hai nước giao chiến, dùng chút thủ đoạn nhỏ cũng có thể lý giải chứ."
Trải qua trường đàm, Âu Dương khá lý giải sự tôn kính của người ta với dũng sĩ, cùng khinh bỉ đối với loại người như mình.
"Âu Dương, hay cho Âu Dương nhà ngươi..."
Hoàn Nhan Tông Bật giận quá thành cười:
"Thực không ngờ lại biết ngươi. Ngươi sẽ không sợ ta trở mặt sao?"
"Không phải ta xem thường ngươi, ba nhà các ngươi cộng lại, thực không phải đối thủ của hai người chúng ta."
Triển Minh xuất đao, Hoàn Nhan Tông Bật kinh hãi lăn đi, hai tùy tùng chỉ cảm thấy hàn khí xẹt qua cổ, không khỏi nổi da gà, ngây người tại chỗ. Hoàn Nhan Tông Bật giận dữ nói:
"Có gan thì đại chiến ba trăm hiệp trên ngựa với gia gia."
Âu Dương cầm một quả pháo ném cuối cùng của mình cười hỏi:
"Ngươi chắc chứ?"
"..."
Hoàn Nhan Tông Bật rất có lòng tin với công phu trên ngựa của mình, hơn nữa hắn cho rằng nam nhân nên quyết sinh tử trên ngựa. Nhưng... Đương nhiên Hoàn Nhan Tông Bật sẽ không vô sỉ mà hô: Có gan dùng quan đao của ngươi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1938978/chuong-267-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.