Đương nhiên ở trong mắt người lùn Vi Ân thì thanh niên tóc đen, người đàn ông trung niên trước mắt có thực lực mạnh hơn gã, nên gã xưng hô là tiền bối cũng bình thường.
Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu cười xong không nói.
Lấy thân phận như họ đúng là xứng với tiếng tiền bối của người lùn Vi Ân.
Người xung quanh đứng xem biết năm Hải tộc sẽ trở về, có kịch vui xem nên không tán đi mà lùi ra xa hơn, từ từ chờ màn kịch tiếp theo.
- Không ngờ năm binh sĩ Hải tộc kia là binh sĩ thuộc hạ của Kình Vương bốn cánh của Đông Hải.
- May mắn trước đó chúng ta không ra tay, nếu không muốn giữ toàn thây cũng không được, lại còn mang tới tai nạn diệt tộc cho gia tộc.
Vài người nhìn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, kiềm không được bàn tán.
- Hai người này dám gây sự với Kình Vương bốn cánh của Đông Hải, đúng là muốn chết!
- Đúng vậy. Kình Vương bốn cánh của Đông Hải rất bao che, hơn nữa tám chiến tướng dưới tay gã cũng cực kỳ bao che. Dù là phân điện lục phái Võ Thần Điện, Thông Thiên Kiếm Môn ở Loạn Hải cũng không dám làm gì binh sĩ thuộc hạ của Kình Vương bốn cánh của Đông Hải.
- Hai người này còn ngây ngốc đứng đó không trốn, không biết là hai tên ngu từ đâu chạy ra nữa.
- Chắc là là hai người này không biết Kình Vương bốn cánh của Đông Hải, lại sĩ diện nên mới không trốn. Chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ton-trung-sinh/2754162/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.