Sưu tầm: Truyện FULL
Hơn nữa Long Kình Thiên nhìn ra được thực lực của người lùn Vi Ân không phải nhờ dược lực, hoặc trưởng bối cưỡng ép tăng lên, gã không như Cổ Phạn.
Năm binh sĩ Hải tộc trong đó có một người đàn ông trung niên đứng trước nhất nhìn người lùn Vi Ân, quát:
- Tiểu tử, giao cự phủ của ngươi ra đây!
Người lùn Vi Ân cười lạnh nói:
- Ta nói rồi, muốn mua vô lượng trọng phủ của ngươi thì phải đưa ra năm mươi vạn Nguyên Dương đan!
Người đàn ông trung niên Hải tộc nghe vậy cất tiếng cười to, chân mày tím rung rinh. Bốn Hải tộc khác cũng cười theo.
- Tiểu tử, muốn năm mươi vạn Nguyên Dương đan? Một cây rìu rỉ sét mà cũng đáng năm mươi vạn Nguyên Dương đan? Đầu óc ngươi không bị gì chứ?
Người đàn ông trung niên Hải tộc cười nhạo:
- Nếu không rỉ sét thì lát nữa lão tử chém não ngươi ra!
Người đàn ông trung niên Hải tộc nói tới đây mắt lóe tia khát máu, liếm môi:
- Óc nhân loại có vị không tệ.
Tộc người lùn nói tỉ mỉ ra cũng xem như là một chi nhánh của nhân tộc.
- Đúng vậy. Giết tiểu tử này, đỡ hai vạn Nguyên Dương đan.
- Trên người hắn chắc có nhiều Nguyên Dương đan.
Bốn Hải tộc khác cũng kêu gào.
Người lùn Vi Ân sắc mặt âm trầm nhìn năm người.
Nhưng thực lực của năm Hải tộc không yếu, người đàn ông trung niên Hải tộc là một cường giả hoàng cấp, bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ton-trung-sinh/2754161/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.