Đánh xe là một thiếu niên thanh tú, hắn nhảy khỏi mã xa, không vội vàng vén rèm mời người bên trong đi xuống, mà vòng ra sau thùng xe kéo một chiếc luân ỷ ra ngoài. 
Lẽ nào chủ nhân trong xe là người tàn tật? 
Tiền Yến Hòa, Hạ Dung Dung, kể cả tiểu cô nương kia, đều ngừng tranh chấp mà nhìn động tĩnh bên phía xe ngựa. 
Một bàn tay từ bên trong xe lộ ra ngoài, vén rèm lên. 
Bàn tay thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng, Tiền Yến Hòa là người đứng gần nhất, thậm chí có thể thấy đầu móng tay được cắt tỉa rất tròn trịa kỹ lưỡng. 
Đôi tay này nhưng lại không hề khiến người ta cảm thấy nhu nhược. 
Chủ nhân của đôi tay rất nhanh liền xuống xe, tứ chi hoàn hảo, hành động bình thường. 
Nhưng mà hấp dẫn ánh mắt của bọn họ cũng không phải chuyện này. 
Vài sợi tơ kim hoàng sắc từ trên ngọc quan buông xuống lẫn vào trong mái tóc, áo bào màu hoàng nhạt càng tôn thêm thân hình cao lớn. Bộ dạng người này cũng không khó xem, ngược lại còn vô cùng đẹp mắt, nhưng khí thế trên người hắn lại khiến ngươi phai nhạt cảm giác đối với tướng mạo của hắn. Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, phảng phất như trên đời này không có thứ gì đáng giá để hắn bận tâm trong lòng. 
Người nọ thản nhiên liếc mắt nhìn bọn họ, xoay người vào trong xe, ôm một Bạch y nhân xuống, đỡ y ngồi vào luân ỷ. 
Mọi người nhìn theo động tác của hắn, liền đem đường nhìn chuyển sang người Bạch y nhân, vừa thấy y, trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319721/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.