Hai chân tàn tật thì quỳ xuống như thế nào?
Tạ Yên Nhiên bất quá chỉ muốn làm nhục y mà thôi.
Người trước mắt này, cho dù đang ngồi trên luân ỷ, thế nhưng hai từ “nhu nhược” tuyệt đối không hề phù hợp với y, nàng ngược lại muốn nhìn thử một chút, xem khi rơi vào tình cảnh khốn đốn thì y sẽ giải quyết như thế nào?
Trầm Dung Dương vẫn nhàn nhạt cười như cũ, khiến người ta cảm thấy dường như yêu cầu này của nàng chỉ là nhỏ nhặt không đáng kể.
Y không phải sau này mới tàn tật, mà là trời sinh đã không thể đi lại, đôi chân đối với y mà nói, không hề có cảm giác, đã không có cảm giác vậy làm thế nào để quỳ xuống.
Lấy tay đỡ lấy hai chân, đặt xuống mặt đất, lại đè tay vịn của ghế, chậm rãi cử động thân thể, nhẹ nhàng nghiêng người về phía trước, một tay đặt trên luân ỷ để cố định thân thể, một tay chạm đất, thăng bằng nửa người trên.
Tạ Yên Nhiên lấy làm kinh hãi.
Nàng khiếp sợ không phải bởi vì Trầm Dung Dương quỳ xuống một cách khó khăn, mà là một người tao nhã lỗi lạc như thế, cả người lúc nào cũng toát lên vẻ ngạo khí, trầm ổn, nhưng lại dám vì một người bằng hữu mà cúi đầu trước mặt kẻ khác.
Nàng chợt cảm thấy lạnh lẽo, y có thể đối xử với bằng hữu như vậy, nếu năm đó người nàng gặp phải là y, chắc hiện tại cũng không đến mức chịu kết quả bị phụ tình đau đớn như thế này.
Tạ Yên Nhiên lạnh lùng nhìn y, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319718/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.