Tiểu trấn cũng không phải quá nhỏ, vốn nên được gọi là đại trấn, thế nhưng từ trước đến nay chưa từng thấy có người nào ngồi luân ỷ tự mình đi dạo trên đường phố, huống chi bộ dạng của người này cũng không khó xem, ngược lại còn vô cùng dễ nhìn, phong thái hoàn toàn bất đồng so với cư dân trong trấn hoặc các đạo trưởng trên núi, khiến vô số người xung quanh đều chăm chú nhìn y.
Trầm Dung Dương tìm người, nhưng lại không giống như đang tìm người. Y lúc này rất nhàn nhã, cứ nhìn quầy hàng này một chút, nhìn quầy hàng kia một chút, thỉnh thoảng còn mua vài thứ, bộ dạng hệt như đang đi dạo, bất quá những nơi mà y đi qua, dọc đường đều có ký hiệu mà Thị Cầm Thị Kiếm lưu lại.
Ra khỏi một con hẻm nhỏ, sau đó tiếp tục rẽ ở góc ngoặc, chỗ này ngược lại yên tĩnh hơn trước rất nhiều, vài cành lá xanh tốt rậm rạp từ phía trong vách tường của các hộ gia đình nhô đầu ra ngoài, đôi khi còn có thể thấy vài quả chanh vàng óng mọng nước, khung cảnh vô cùng thanh nhã.
Ký hiệu biến mất trước cổng của một căn nhà.
Ở trong trấn, căn nhà này cũng không tính là bề thế nhất, nhưng lại toát lên vẻ giàu có cùng sung túc, bất quá nó nằm trong một con hẻm nhỏ, không được bao nhiêu người chú ý, cửa lại bị khóa rất chặt, mặt trên còn dán nửa câu đối xuân đã cũ.
Y gõ cửa.
Chỉ chốc lát, có tiếng bước chân truyền đến, cửa kẽo kẹt một tiếng liền mở ra.
Mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toan-thien-tinh/1319717/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.