Buổichiều hôm đó, việc mở khóa mới chính thứcđược bắt đầu, ông nội đeo trên mìnhchiếc túi da để dụng cụ đã dùng mấychục năm, thêm cả những vật dụng y tế vừa lấy,một mình đi vào trongđiện, rồi đóng chặt cửa lại.
Bênngoài điện Sùng Chính có đến hơn năm chục cảnh sát cầm súng đứng ngoài bảo vệ,Trưởng phòng Tư cũng đứng chờ cạnh đó.
Tớitận chiều muộn, phía trong điện vẫn không hề có động tĩnh gì, La Hoán Văn sốtruột, liên tục nói rằng:
-Không hay rồi, không hay rồi, đã hơn nửa ngày trôi qua. - ồi vài lần muốntựmình vào trong điện xem thực hư ra sao, nhưng đều bị cản lại.
Cốchờ thêm vài tiếng nữa, mọi người đều nghĩ thời gian lâu quá sợ do cóchuyệnkhông hay xảy ra nên đã cho người đứng ngoài cửa gọi vọng vào.Nhưng gọi thếnào đi chăng nữa cũng không thấy ông nội trả lời. Cuối cùng mọi người mới quyếtđịnh mở cửa điện vào xem.
Cửađiện đượcmở ra, mọi người đều ngơ ngác, không thấy bóng dáng ông nội đâu,bêntrong điện trống không, không biết ông đã rời khỏi đó từ bao giờ.
Tìnhhuống này khiến cho mọi người lo lắng hoảng loạn, không thấy bóng dáng ôngnộiđâu. Cả bên trong điện không phát hiện thấy con đường hầm bí mật nào, phíangoài lại được hơn năm mươi cặp mắt theo dõi canh gác, vậy lẽ nàoông nội đã bốchơi?
Bêntrong khu điện còn phát hiện ra mộtđiêu kỳ lạ, cạnh bục kim loại là những cụcbông đỏ ối, vỏ chai cồn và gạc đều vứt ngổn ngang trên nền sàn. Qua kiểm trathì dung dịch màu đỏ thắmtrên bông chính là máu, trước khi đến Thẩm Dương ôngnội đã được khám sức khỏe và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toa/125551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.