“Giấu mãi,bọn họ rồi cũng sẽ biết.” Trần Trần xoa cổ ta an ủi. 
Có phải cổ động vật đều là vị trí mẫn cảm không a? Ta buồn bực rụt cổ lại,tiếp tục hưởng thụ. 
“Vậy tính sao?” Ngạch… Tu lại bắt đầu nói những câu ta nghe không hiểu,hai người kia,trước đó không phải là dùng tán gẫu mật suốt đi. 
“Ta có lời thề ưng thuận của Duật,ngươi,có không?” Trần Trần cao ngạo nhìn Tu,biểu tình này làm ta cảm thấy bất an. 
“Không cần thử thách tính nhẫn nại của ta,hơn nữa,ngươi cũng biết tiểu Duật là người nói được thì làm được.” Tu cười lạnh tiếng,rồi nhìn về phía ta. “Nếu không đoán sai,ngươi cùng Linh có quan hệ.Hơn nữa,gia khỏa kia có nhắn ngươi phải lưu ý ta,ân?” 
“Đúng.” Tích cách thật sự đã hiện rõ ra? Quả nhiên không làm ta thất vọng. 
“Như vậy,ngươi sẽ nhằm theo lời nói của Linh mà làm,đúng không?” Tu từng bước ép sát. 
“Đúng.” Ta không thích nói dối,cho nên,nói thật cho ngươi biết, “Nhưng mà,ta sẽ không làm thương tổn Trần Trần,hắn là nhất.” Đây mới là trọng điểm. 
“Ngươi thật đúng là không để cho người ta hy vọng.” Tu bất đắc dĩ nở nụ cười. 
“Việc cho ngươi hy vọng này,không cần thiết.” Trần Trần gắp miếng đồ ăn đưa đến bên miệng ta,như thế,ta rất phối hợp một ngụm ăn luôn. 
“Ngươi sẽ không sợ ta……” 
“Ngươi sẽ không!” Ta đột nhiên xác định. 
“Ngươi như thế liền khẳng định?” Tu cười,nụ cười lần này làm ta nhìn thấy ghê người.Bởi vì nụ cười này,trong tình thế bắt buộc đã lâu mới có. 
“Duật hắn cũng không nói là không chắc chắn.” Trần Trần rất tin tưởng ta.Đáng tiếc lúc này,ta không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thuong-nguyet/40850/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.